CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 27

“À, ở chỗ sao Bắc cực hả.” Nhẫm Cửu và mấy miếng cơm rồi lại hỏi,

“Chàng đến chỗ bọn ta làm gì?”

Sở Cuồng nghiêm mặt, thần sắc nghiêm túc: “Nhiệm vụ cơ mật, không

thể tiết lộ.” Nhẫm Cửu mím môi, lòng đang nghĩ làm thế nào để tiếp cận
hắn, bỗng nghe Sở Cuồng nói một cách gượng gạo, “Trong tương lai không
xa, tôi có hai việc cần Đại vương giúp đỡ…”

Nhẫm Cửu phun cơm ra ngoài, “Chàng… gọi ta là gì?”

Sở Cuồng nhíu mày: “Chẳng phải cô là Đại vương của sơn trại này

sao?”

“Phụt! Đại vương!” Nhẫm Cửu phun cơm. Có lẽ phát giác động tác của

mình không nhã nhặn lắm, nàng ho vài tiếng, chùi miệng xấu hổ, ngoẹo cổ
nói: “Đáng ghét, sao có thể dùng xưng hô hung hãn như vậy mà gọi ta chứ,
ta tên Nhẫm Cửu, chàng có thể gọi ta là Cửu gia… e hèm, gọi ta là Tiểu
Cửu hay A Cửu cũng được.”

“Sao cũng được.” Sở Cuồng nói, “Tôi muốn cô giúp tôi hai chuyện, thứ

nhất, lấy lại máy bay bị quan phủ đem đi…”

“Hả?” Biểu hiện xấu hổ của Nhẫm Cửu lui hết, nàng nhíu mày, “Chẳng

phải nói rồi sao, một thổ phỉ như ta mà đến quan phủ, chẳng phải tự đâm
đầu vào lưới sao! Ta không đi. Chàng nói luôn chuyện thứ hai đi.”

“Chuyện thứ hai cũng có liên quan đến chuyện trước.”

“Hả?”

Sơ Cuồng cân nhắc một hồi, dường như cảm thấy yêu cầu của mình có

hơi làm khó ngươi khác, nhưng tình thế bức bách, hắn chỉ đành bất lực nói:
“Trong một thời gian nhất định sắp tới đây, chỉ cần tôi yêu cầu, xin cô nhất
định phải ở bên cạnh tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.