CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 305

Sở Cuồng lại không cử động. Nhẫm Cửu cho rằng hắn lại bị ảo giác hù

dọa, trong lòng vừa sốt ruột vừa tức giận: “Chẳng phải chàng đã nói sẽ bảo
vệ ta sao? Sao còn dễ trúng đòn của bọn chúng hơn ta? Vừa rồi chàng nói
thể để trêu ta cho vui à?” Vừa mắng xong, Sở Cuồng đột nhiên xoay người,
một mũi kim dài màu đen trên tay bắn ra nhanh như chớp. Chỉ nghe thấy
keng một tiếng, đầu một con rắn trắng đã bị chiếc kim Sở Cuồng bắn ra
ghim chặt vào tường. Người nó vẫn không ngừng giãy giụa, máu chảy
xuống theo chiếc kim đen. Sở Cuồng bước tới, dùng một dụng cụ trong suốt
lấy một ít máu rắn, bình tĩnh quay lại nhìn Nhẫm Cửu: “Chúng ta còn phải
đi vào trong đường hầm một đoạn nữa. Tôi cần lấy nhiều thứ hơn.”

Nhẫm Cửu sợ run lên: “Trong đó thì có gì chứ? Chàng lấy những thứ

này có thể bán lấy tiền à?” Nói thì nói vậy, nhưng Nhẫm Cửu vẫn đi cùng
Sở Cuồng. Một lần nữa bước vào trong đường hầm tối tăm, Nhẫm Cửu gần
như ôm chặt cánh tay Sở Cuồng.

Sở Cuồng liếc Nhẫm Cửu một cái, đột nhiên nói: “Không phải các hạ đã

nói quá khứ không có gì đáng sợ sao? Các hạ đã chiến thắng nơi này một
lần, bây giờ có gì phải sợ hãi?”

“Lúc đó là bởi vì ta biết đó là ảo giác! Đây là ảo giác sao? Đây là hồi ức

ngay tại hiện trường!” Nhẫm Cửu nói xong, Sở Cuồng không đáp lời, bầu
không khí trở nên yên lặng. Suy nghĩ của Nhẫm Cửu đột nhiên bay tới một
nơi khác. Nhẫm Cửu hơi bình tĩnh lại, hắng giọng nói: “Khi đó… Chàng
nghe thấy hết những gì ta nói à?”

“Ừ, nghe rất rõ ràng.” Nói xong, Sở Cuồng dừng lại rất lâu. Khi Nhẫm

Cửu cho rằng hắn sẽ không tiếp tục nói về ảo cảnh đó nữa, Sở Cuồng đột
nhiên nói: “Cảm ơn các hạ.”

“Gì?” Nhẫm Cửu gần như cho rằng mình nghe nhầm: “Gì cơ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.