CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 335

Phó Thanh Mộ nghĩ một lát, lại thở dài nói: “Lúc trước nghe nói nơi Kì

Linh giáo lập giáo là do giáo chủ đã mất tích của bọn chúng lựa chọn. Tiêu
Phi tìm giáo chủ của bọn chúng trọn mười năm, có thể thấy là hắn cực kỳ
sùng bái giáo chủ. Việc làm của hắn bây giờ đại khái cũng là vì giáo chủ đó,
như một con chó bị bỏ ở nhà vẫn trông nhà chờ chủ về, kể ra cũng thật đáng
buồn.”

Ba người yên lặng đi về. Thị nữ dắt một con ngựa ô to khoẻ đến cho

Nhẫm Cửu. Nhẫm Cửu xoay người lên ngựa, lại không thấy vui thích như
khi ngồi kiệu đến đây. Sở Cuồng vẫn không muốn cưỡi ngựa nên chỉ đi bên
cạnh ngựa của Nhẫm Cửu. Ba người hai ngựa chẫm rãi đi về. Đến khu phố
chợ, những người vừa đi tham gia hội nghị Thệ Linh về cũng đã thay quần
áo bình thường, tiếp tục buôn bán như mọ ngày, cảnh tượng vẫn náo nhiệt
như ngày đầu tiên họ đến đây.

Nhẫm Cửu đột nhiên ghimg cương ngựa, nói: “Ta muốn liên thủ với

hắn.”

Phó Thanh Mộ thất kinh, sắc mặt Sở Cuồng lại trầm tĩnh, ngẩng đầu

nhìn Nhẫm Cửu, nghe Nhẫm Cửu nói tiếp: “Ta muốn làm cho người dân ở
đây có thể tiếp tục sống vui vẻ như vậy, buổi sáng được làm việc ở nơi
mình quen thuộc, buổi tối có thể về mái nhà ấm áp của mình ăn cơm. Ta
không muốn họ phải tha hương.” Nhẫm Cửu dừng lại một lát: “Nói như vậy
hình như quá cao thượng. Thực ra mục tiêu thực sự của ta là giết chết tên
tướng lĩnh đó. Ta muốn mượn sức mạnh của Tiêu Phi để giết tướng lĩnh đó,
ta muốn làm cho chính mình và Sở Cuồng đều được an toàn hơn một chút.
Tiêu Phi dùng chúng ta như con rối, chúng ta cũng nên dùng hắn như vũ
khí. Sau đó nhận tiện hoàn thành mục tiêu ta đã nói lúc trước.”

Phó Thanh Mộ nói với vẻ khó tin: “Cô nương định giết mệnh quan triều

đình? Cô nương không muốn sống nữa à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.