CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 366

“A…”, Nhẫm Cửu muốn nói, lại phát hiện cổ họng mình không phát ra

âm thanh được. Nàng ngẩn ra, tiếp tục cố gắng nói gì đó, nhưng bất kể cố
gắng thế nào, nơi phát ra âm thanh trong cổ họng tựa như bị ai đó cắt mất,
khiến nàng không thể nói được một lời nào, chỉ có thể phát ra những âm
thanh mơ hồ.

Nàng vuốt cổ họng mình, móng tay sắc bén lại sơ ý rạch vào cổ. Nhưng

hiển nhiên da thịt Nhẫm Cửu còn chưa trở nên đao thương bất nhập như
những quái vật đó, làn da vẫn là da con người lập tức bị móng tay cào rách,
lẫn với những vết thương còn chưa lành, trông hết sức đáng sợ.

Mình đang nằm mơ sao? Nhẫm Cửu không tin vào sự thay đổi của cơ

thể mình, lảo đảo chạy ra khỏi phòng. Nhất định là nàng đang nằm mơ, nếu
không thì là ảo giác. Nàng phải trở lại hiện thực, nàng còn rất nhiều việc
chưa hoàn thành, còn rất nhiều đường phải đi…

Nhẫm Cửu loạng choạng chạy từ tầng hai xuống. Nơi này là một nhà

trọ,

trong đại sảnh có không ít người đang ăn cơm tiểu nhị bận rộn chạy qua

chạy lại giữa các bàn khách. Nhưng trong khoảnh khắc Nhẫm Cửu chạy
xuống lầu, tất cả mọi người đều kinh ngạc, sững sờ nhìn Nhẫm Cửu. Nhẫm
Cửu sững sờ nhìn bọn họ, đôi mắt đỏ ngầu của Nhẫm Cửu ghi lại tất cả vẻ
mặt của bọn họ. Bọn họ đang sợ hãi, bọn dọ đang nghĩ đây là quái vật gì
vậy, đây là yêu quái từ đâu đến!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.