CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 364

Phó Thanh Mộ từ phía sau Sở Cuồng đi tới. Hắn chọc ngón tay vào vai

Nhẫm Cửu: “Còn sống không?”. Cảm thấy thân thể Nhẫm Cửu vẫn mềm,
khác hẳn những xác chết hai ngày nay hắn vẫn lật lên, Phó Thanh Mộ tự
đưa ra đáp án cho mình: “Còn sống!”. Sau đó hắn lại chọc hai cái vào sống
lưng Nhẫm Cửu:

“Sống thế nào?”.

Sở Cuồng hất tay hắn ra, ánh mắt liếc nhìn hắn cảnh cáo. Phó Thanh Mộ

hậm hực rụt tay lại: “ Ta chỉ xem xương cốt thế nào, không có ý gì khác”.

Sở Cuồng bế bổng Nhẫm Cửu lên, xoay người bước đi: “Tất cả còn

chưa có kết luận, không được chạm lung tung vào người cô ấy!”.

Phó Thanh Mộ sờ mũi, nói: ” Vừa rồi thấy tế ti Kì Linh giáo có thế đâu?

Một phát vặn tay đè người ta xuống đất…”.

Sở Cuồng quay đầu nhìn Phó Thanh Mộ một cái: “Không ai có thể so

sánh với Nhẫm Cửu”. Nói xong hắn quay người bước đi. Phó Thanh Mộ sờ
sờ cằm, nhìn vết thương lở loét bên hông hắn lẩm bẩm: “Đã nói ra câu này
rồi, thì sau khi Cửu cô nương tỉnh lại cũng nên xảy ra chuyện gì đó đi chứ.
Ta thật sự không muốn tuổi còn trẻ đã bị các ngươi ép thành thân…”.

Khi Nhẫm Cửu tỉnh lại thì thấy mình đang ở trong một căn phòng trống

trải. Nhẫm Cửu cảm thấy hôm nay ánh nắng nắng ngoài cửa sổ chiếu vào
phòng quá sáng, sáng đến chói mắt, khiến Nhẫm Cửu không thể không
nheo mắt làm quen rất lâu mới dám mở hẳn mắt ra.

Mà sau khi mở mắt Nhẫm Cửu mới phát hiện, thì ra cửa sổ không hề

mở. Nhẫm Cửu ngồi dậy, cảm thấy cơ thể mình hơi kì lạ.

Nhẫm Cửu nghĩ là mình đã ngủ rất lâu, theo lí thì sau khi ngủ một giấc

dài như vậy kiểu gì cũng sẽ có cảm giác uể oải. Nhưng tại sao nàng lại cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.