CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 485

Phó Thanh Mộ thở dài: “Tại sao Sở huynh lại không thành thật với lòng

mình như vậy?”.

Nhẫm Cửu gãi đầu cười cười: “Tôi cảm thấy bây giờ anh ấy như vậy là

tốt lắm rồi. Anh xem, lúc tôi và anh ấy mới gặp anh, anh ấy còn tìm mọi
cách giúp tôi kiếm chồng hai, ép người khác thích tôi, sống cùng tôi suốt
phần đời còn lại. Nhưng vừa rồi anh ấy…”. Hai mắt Nhẫm Cửu dường như
tỏa sáng vì vui mừng: “Anh ấy có thể nói ra mấy chữ tạm thời không được
đã cho thấy tâm ý của anh ấy đang từ từ hướng về tôi”. Nói đến đây, Nhẫm
Cửu cắn răng: “Tôi phải tiếp tục cố gắng, nhất định phải đánh hạ Sở
Cuồng”.

Phó Thanh Mộ nhất thời cảm thấy thông cảm với Nhẫm Cửu. Cô nương

này… xưa nay vẫn động viên bản thân như vậy sao? Hắn thở dài một tiếng,
đưa tay xoa đầu Nhẫm Cửu: “Ta giúp cô nương, ta sẽ giúp cô nương”.

Tuy nhiên xét đến cùng thì nhi nữ tình trường chỉ là chuyện riêng, nói

thế nào cũng không quan trọng bằng chính sự.

Dưới sự bố trí và điều hành của Sở Cuồng, đến ngày thứ hai mươi, cũng

là ngày chuẩn bị dùng vũ lực cướp chính quyền Giang Châu, quân đội do
các phái võ lâm hợp thành bắt đầu dần dần có dáng có dấp. Thực ra đối với
đám người Sở Cuồng hiện nay, nhiệm vụ này nói thật là quá dễ hoàn thành.
Thời gian trước, trước khi người đồng hóa quấy rối đại hội võ lâm, đám
quyền quý ở thành Giang Châu đã ra khỏi thành lánh nạn vì vụ loạn lạc
trước đó. Quân canh giữ thành Giang Châu cũng đã không còn ý chí chiến
đấu, không ai ngờ được Lâm phủ lại bắt đầu nổi loạn từ trong thành, vừa
hành động đã chiếm được châu phủ thành Giang Châu, đoạt quyền kiểm
soát của quân phòng thủ Giang Châu.

Toàn bộ hành động này mất thời gian chưa đến nửa ngày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.