CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 162

Vừa dứt lời, Thượng Quan Tiểu Tiên đột nhiên xuất thủ, nửa đoạn đao

cong còn lại trong tay đã đâm vào yết hầu của Thiết Cô.

Tròng mắt Thiết Cô lập tức lồi ra, không kịp nói ra được tiếng nào, đã

ngã gục xuống.

Thượng Quan Tiểu Tiên nhìn Thiết Cô buông tiếng thở dài nói:
- Ta từ trước đến nay cũng không cảm thấy giết người là một chuyện vui

sướng, tại sao lại có rất nhiều người thích giết người thế nhỉ?

Dương Thiên mỉm cười nói:
- Tại vì người trên thế gian đã có quá đông.
Thượng Quan Tiểu Tiên vui vẻ thốt:
- Xem ra trên thế gian cũng chỉ có ngươi mới là tri kỷ của ta.
Dương Thiên nói:
- Ta vốn là con hồ ly, hồ ly biết bay.
Tiểu Tiên cười nói:
- Ngoại hiệu này đặt ra thật không sai!
Dương Thiên gật gật đầu:
- Tên tuổi của một người có thể đặt sai, còn ngoại hiệu tuyệt sẽ không sai

bao giờ.

Tiểu Tiên đột nhiên nói:
- Nhưng huynh đệ hai người đó lại không giống Trân Châu, tối đa cũng

chỉ giống thổ đậu mà thôi.

Dương Thiên cười lớn.
Tiểu Tiên hỏi tiếp:
- Còn bọn chúng bây giờ?
Dương Thiên đáp:
- Vừa rồi bọn chúng muốn ta dẫn đi Phiêu Hương biệt viện, ta liền dẫn

bọn chúng vào quan tài.

Tiểu Tiên than thở:
- Thật tiếc hai cái quan tài!
Dương Thiên nói:
- Sau đó ta liền mang kiếm gãy của bọn chúng đặt trên mặt tuyết ở ngoài

Phiêu Hương biệt viện, cố ý để cho Hàn Trinh nhìn thấy, người khác sẽ cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.