CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 216

Đinh Linh Lâm cũng đã nhìn thấy Diệp Khải Nguyên, nàng mơ hồ muốn

kêu lên, nhưng không kêu thành tiếng được.

Nàng đã bị điểm huyệt đạo.
Diệp Khải Nguyên thở dài:
“Xem ra phong thủy của gian phòng này thật tuyệt vời, khác nhân vừa đi

ra một người, lại có tám người khác đến”.

Lão đạo nhân tóc bạc áo gấm đó cũng đang nhìn chăm chú Diệp Khải

Nguyên, nói:

- Ngươi là Diệp Khải Nguyên?
Diệp Khải Nguyên gật đầu.
Đạo nhân nói tiếp:
- Phong Lang Quân cũng chính là ngươi phải không?
Diệp Khải Nguyên lại gật đầu:
- Có lúc là thế!
Đạo nhân sa sầm nét mặt, lạnh lùng nói:
- Những năm gần đây trong giang hồ quả thật nhân tài bội xuất, hảo hán

trong một đêm liên tiếp sát thương tám mươi ba nhân mạng. Năm xưa bần
đạo chưa từng thấy một người nào như thế cả.

Diệp Khải Nguyên nói:
- Ta cũng chưa nhìn thấy bao giờ.
Đạo nhân nghiêm mặt:
- Ngươi ở trước mặt bần đạo ăn nói cũng dám khinh bạc như thế sao?
Diệp Khải Nguyên cười cười nói:
- Đạo trưởng nếu không nhìn quen kẻ khinh bạc, thì sao lại muốn vào

trong phòng của kẻ khinh bạc?

Đạo nhân hỏi:
- Ngươi không biết ta là ai sao?
- Không biết!
- Bần đạo là Ngọc Tiêu.
Diệp Khải Nguyên thốt lên:
- Đông Hải Ngọc Tiêu?
- Đúng thế!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.