CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 256

Ở trên giường Hàn Trinh đang nằm, Diệp Khải Nguyên đành phải mang

Đinh Linh Lâm đặt ở ghế.

Diệp Khải Nguyên sau cùng buông một tiếng thở dài.
Thôi Ngọc Chân hỏi:
- Đằng sau có người đuổi theo không?
Diệp Khải Nguyên lắc đầu, mỉm cười nói:
- Cứ xem như Ngọc Tiêu phát hiện ra Đinh Linh Lâm đã được cứu đi,

cũng tuyệt sẽ không nghĩ rằng bọn ta lại ở đây.

Quách Định cũng đã quay lại, lạnh lùng cất tiếng:
- Lúc này chúng ta mong rằng y sẽ đuổi đến đây. Còn như y không đến,

ta cũng sẽ đi tìm y.

Diệp Khải Nguyên cười nói:
- Nếu không phải là ngươi, bọn ta thật không biết phải làm thế nào mới

có thể khiến cho nữ đạo nhân đó nói thật ra.

Quách Định nói:
- Muốn nữ nhân nói thật không khó.
Diệp Khải Nguyên thốt lên:
- Thế sao?
- Y phục của một nữ nhân nếu đột nhiên bị xé toạc ra, rất ít khi còn dám

nói dối nữa.

Diệp Khải Nguyên làm bộ thở dài nói:
- Không ngờ ngươi đối phó với nữ nhân rất là có kinh nghiệm.
Quách Định cười cười, rồi quay mắt nhìn Đinh Linh Lâm, đột nhiên kêu

lên:

- Đinh cô nương không phải bị điểm á huyệt hay sao?
Diệp Khải Nguyên “a” một tiếng, Quách Định tiếp:
- Lúc này Đinh cô nương không cần phải á khẩu nữa.
Diệp Khải Nguyên mỉm cười, vỗ vào huyệt đạo của Đinh Linh Lâm,

nhìn thấy đôi mắt mỹ lệ của Đinh Linh Lâm đang mở lớn nhìn mình, Diệp
Khải Nguyên thật sự cảm thấy sung sướng vô cùng.

Đinh Linh Lâm tựa như vẫn còn chưa tỉnh hẳn, mí mắt mông lung, nhìn

vào đôi mắt của Diệp Khải Nguyên, do dự thốt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.