CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 266

Bên ngoài một màn tối đen, gió lạnh trong đêm đen gào thét, nhưng bóng

tối và sự lạnh lẽo đã cách bọn họ rất xa. Bọn họ đã có một thế giới hoàn
toàn thuộc về bọn họ, thế giới này tràn ngập niềm hạnh phúc và sự an lành.
Chỉ đáng tiếc là hạnh phúc này quả thật quá huyền ảo mong manh, tuy đẹp
đẽ, nhưng hư ảo, như hoa đàm nở, tuy đẹp nhưng ngắn ngủi. Rồi đột nhiên,
cánh cửa bật mở, một người xông vào. Một người mà bọn họ không bao
giờ ngờ được.

Đèn vẫn còn chưa tắt. Ánh đèn rọi chiếu vào mặt người này, sắc mặt

người này xanh xám, ánh mắt tràn đầy sát khí phẫn nộ, trừng trừng nhìn
bọn họ, dường như chỉ muốn một đao giết chết bọn họ ngay trên giường.
Bọn họ lại không nhận ra người này, bởi vì chưa bao giờ gặp qua.

Thôi Ngọc Chân thất thanh kêu lớn:
- Ngươi là ai? Tại sao lại xông vào đây?
Người này căm hận nhìn Thôi Ngọc Chân, đột nhiên cười nhạt, nói:
- Đây là nhà của ta, ta sao không thể vào chứ?
Thôi Ngọc Chân ngơ ngác, Diệp Khải Nguyên cũng ngơ ngác.
Chủ nhân của ngôi nhà này đột nhiên trở lại. Khi một nam nhân quay về

ngôi nhà của chính mình, nếu phát hiện ra có hai kẻ nam nữ xa lạ đang ngủ
trên giường của chính mình thì vô luận phẫn nộ đến mức độ nào cũng đều
đáng được đồng tình. Thôi Ngọc Chân vốn cũng rất là kinh ngạc, rất phẫn
nộ, lúc này lại giống như một trái cầu da xì hơi, không nói nổi một lời nào.

Người này mím chặt răng trừng mắt nhìn Thôi Ngọc Chân, tức giận quát

to lên:

- Ta mới đi khỏi hai tháng, ngươi lại dám vụng trộm ở nhà ta, ngươi lẽ

nào không sợ ta chặt thịt ngươi ra hay sao?

Thôi Ngọc Chân lại ngơ ngác, hỏi:
- Ngươi... ngươi nói gì?
- Ta hỏi ngươi, tại sao ngươi muốn làm cái chuyện nhìn không ra người

này, gã nam nhân này là ai?

Lẽ nào con mắt của người này có tật hay sao, mà lại nhìn Thôi Ngọc

Chân thành thê tử của y?

Thôi Ngọc Chân vội nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.