CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 333

Đây là lời nói thật.
Diệp Khải Nguyên xưa nay không ngắt lời người khác, càng không

muốn ngắt lời người đang tán dương mình.

Vô luận như thế nào, được người ca ngợi là một chuyện rất sung sướng.
Tiểu Tiên nói tiếp:
- Nhưng tấm lòng của ngươi không đen tối, thủ đoạn cũng không hiểm

độc, Phi đao của ngươi xuất thủ, thường là cứu người thì nhiều, giết người
thì ít.

Diệp Khải Nguyên cười cười, nói:
- Vì vậy ta không thể uy hiếp được ngươi.
Tiểu Tiên nhìn chăm chú Diệp Khải Nguyên, dịu dàng nói:
- Ta cho rằng ngươi không thể uy hiếp được ta, điều trọng yếu nhất, vẫn

là tại vì... tại vì bọn ta là bằng hữu, ta thật sự không bao giờ làm tổn hại
ngươi, ta tin rằng ngươi cũng không nỡ làm tổn hại ta.

Ánh mắt của Tiểu Tiên dịu dàng và chân thành, vô luận ai khi đang nói,

cũng sẽ không có ánh mắt chân thành như vậy.

Trong lòng Diệp Khải Nguyên đột nhiên dâng trào lên một tình cảm mà

chính chàng cũng không muốn thừa nhận, chàng liền lập tức nói lảng sang
chuyện khác:

- Ta đã không tính đến, Đông Hải Ngọc Tiêu có được xem là một người

trong số đó hay không?

Thượng Quan Tiểu Tiên đáp:
- Không được tính.
Diệp Khải Nguyên chau mày nói:
- Y mà cũng không được tính ư?
- Ba mươi năm trước, y đã được liệt danh trong mười danh đầu của Binh

Khí phổ, bây giờ hình như đã nhập Ma giáo, võ công của y đương nhiên rất
đáng sợ, nhưng vẫn không thể uy hiếp được ta.

- Tại sao?
- Tại vì y đã đi rồi, hơn nữa y có nhược điểm.
- Ngọc Tiêu háo sắc.
Tiểu Tiên cười cười, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.