CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 361

Chàng đã biết Đinh Linh Lâm hạ quyết tâm muốn làm chuyện gì rồi. Chỉ

có nữ nhân đã quyết tâm muốn chết mới có sự thay đổi đáng sợ như vậy.

Chàng cũng đã hạ quyết tâm, chàng tuyệt không thể để cho Đinh Linh

Lâm chết. Chỉ cần để cho nữ nhân này sống, chàng không tiếc làm bất cứ
chuyện gì.

Đêm càng khuya, gió lạnh bên ngoài rít lên, chàng đột nhiên phát giác ra

Đinh Linh Lâm thân thể đã bắt đầu run lên, run liên tục, rền rĩ liên tục khóc
thầm liên tục.

Ánh sao từ bên ngoài cửa sổ chiếu vào, rọi trên khuôn mặt Đinh Linh

Lâm, trên mặt nàng đã đẫm ướt đầy lệ.

Lòng chàng tựa như đang bị dao cắt vậy, cơ hồ không nhịn được muốn

quay người lại ôm chặt lấy nàng, nói với nàng rằng cuộc đời còn có rất
nhiều chuyện đáng quí trọng khác. Vô luận là vết thương sâu nặng như thế
nào, đều sẽ từ từ bình phục.

Nhưng chàng không dám làm như vậy, cũng không thể làm như thế.

Chàng đành rơi lệ theo nàng, cho đến lúc lệ đã sắp khô đi rồi, chàng mới
thiếp đi vào giấc ngủ mông lung.

Sau đó thân thể chàng cũng đột nhiên run lên, run liên tục không ngừng.
Lúc này nếu chàng mở mắt ra, thì sẽ phát hiện ra Đinh Linh Lâm đang

nhìn chăm chú chàng.

Ánh mắt cũng tràn đầy bi thương, đồng cảm, luyến tiếc và cảm kích.
Một sự cảm kích mãi mãi không cách gì dùng ngôn ngữ để biểu đạt,

cũng mãi mãi không cách gì báo đáp.

* * * * *
Khi Quách Định tỉnh dậy, thì trời đã sáng.
Đinh Linh Lâm đã mặc bộ đồ vừa mua tối hôm qua, đang ngồi chải tóc

trước cửa sổ.

Động tác của nàng tao nhã ưu mỹ, khuôn mặt nàng dưới ánh dương

quang cửa sổ rõ là rực rỡ tươi đẹp vô cùng.

Ngay trong căn phòng chật hẹp tối tăm này, cũng tựa như đã vì có nàng

mà trở nên có sinh khí hơn, sáng sủa hơn.

Quách Định nhìn ngẩn cả người ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.