CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 375

Kiếm đen sẫm không chút ánh sáng, nhưng toát ra vẻ sát khí lạnh buốt

còn hơn gió lạnh nữa.

Cây kiếm này cũng giống như con người của Quách Định vậy.
Cây tiêu ngọc lại trắng sáng nhẵn bóng.
Hai con người này đúng là một sự đối lập rõ ràng mạnh mẽ.
Quách Định nhìn chăm chú cây tiêu ngọc, cố gắng tránh tiếp xúc ánh

mắt của Ngọc Tiêu.

Ánh mắt của Ngọc Tiêu phẫn nộ sáng rực lên, đột nhiên hỏi:
- Ngươi là hậu nhân của Quách Tung Dương.
Quách Định đáp:
- Phải.
Ngọc Tiêu nói:
- Hơn hai mươi năm trước, ta đã có tâm muốn cùng Quách Tung Dương

phân tranh cao thấp, chỉ tiếc là y đã chết.

Quách Định nói:
- Ta vẫn còn sống.
Ngọc Tiêu cười nhạt:
- Ngươi là cái thá gì chứ, Tung Dương thiết kiếm, trong Binh Khí phổ

liệt danh đệ tứ kiếm, trong tay ngươi lại không đáng một xu nào cả.

- Thế sao?
- Ngươi vốn không xứng dùng cây kiếm này.
Quách Định mím môi lại.
Chàng phải ép mình khống chế nộ khí bản thân.
Phẫn nộ có lúc tuy cũng là một loại sức mạnh, nhưng lúc cao thủ tương

tranh, thì lại như độc dược khiến người mất mạng.

Ngọc Tiêu nhìn trừng trừng Quách Định, từ từ nói:
- Nghe nói ngươi cũng là bằng hữu của Diệp Khải Nguyên.
Quách Định thừa nhận.
- Các ngươi là bằng hữu như thế nào?
- Bằng hữu là bằng hữu, bằng hữu chân chính chỉ có một loại.
- Nhưng loại bằng hữu các ngươi lại dường như rất đặc biệt.
Quách Định thốt lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.