CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 459

Ly hợp bi hoan trong kiếp người ai có thể dự trắc được?
Diệp Khải Nguyên lại thở dài, đẩy cửa mở ra, đi vào trong chiếc giường

đó, cái tủ quần áo nhỏ bé đó đều y nguyên không thay đổi.

Thậm chí ánh dương nơi góc phòng cũng hoàn toàn giống như buổi sáng

ngày hôm đó.

Diệp Khải Nguyên cũng không biết là mình đã suy nhược, trái tim đã

mềm yếu, chàng bước đến nằm xuống giường.

Chiếc gối phảng phất vẫn còn lưu lại chút hương thơm.
Vô luận như thế nào hai ngày an lành yên bình đó, chàng mãi mãi không

bao giờ quên.

Thậm chí trong lòng chàng đang suy nghĩ, hôm đó nếu chàng không gặp

chuyện bất ngờ, có phải là chàng đến bây giờ vẫn còn ở với nàng nơi đây
không?

Ngoài cửa vang lên tiếng bước chân rất nhẹ, nàng đã bưng bát cháo nóng

hổi đi vào, khuôn mặt diễm lệ điểm một nụ cười ngọt ngào dịu dàng.

Đó chính là tình huống mà Diệp Khải Nguyên mong muốn trong lòng

vào ngày hôm đó, chẳng qua lúc này đã cách ngày ấy không biết bao nhiêu
lâu rồi? Đã xảy ra những chuyện gì rồi?

Tình huống ngày hôm nay đột nhiên lại giống cái ngày hôm ấy, nhưng

tâm trạng đã không còn giống nữa.

Trên thế gian này có ai có thể kéo lui thời gian đã trôi qua được?
Diệp Khải Nguyên miễn cưỡng cười cười.
Thôi Ngọc Chân cũng cười cười rất là dịu dàng nói:
- Cháo đã nấu xong rồi, chàng nằm ở trên giường ăn hay sao?
Diệp Khải Nguyên gật gật đầu.
Rồi thì một bát cháo nóng thơm lừng được bưng tới trong đôi tay mềm

mại xinh xắn của nàng.

Lúc này đích xác chàng rất cần một bát cháo như vậy, dạ dày của chàng

trống không, toàn thân đều trống không.

Mùi thơm của chào vẫn giống như xưa kia, nhưng Diệp Khải Nguyên chỉ

húp mấy ngụm rồi sau đó không nuốt trôi nổi nữa.

Thôi Ngọc Chân nhìn chàng chằm chằm nhẹ nhàng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.