CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 461

- Cho đến buổi sáng ngày hôm qua, ta nghe thấy tiếng pháo nổ bên

ngoài, mới nghĩ tới đã là mùng một năm mới.

Nàng chậm rãi nói tiếp:
- Ta không muốn một mình buồn bã trong phòng, lại đói cồn cào nữa,

nhịn không được muốn đi ra ngoài, nhưng ta không ngờ vừa đi ra, thì nghe
thấy một tin rất đáng sợ.

- Tin gì?
- Ta nghe nói Đinh cô nương muốn thành thân.
Diệp Khải Nguyên cười rất là miễn cưỡng:
- Tin này không đáng sợ.
- Nhưng...
Thôi Ngọc Chân lại cúi đầu xuống.
- Lúc đó ta vẫn cho rằng nàng... người thân thiết của nàng là chàng.
Một thiếu nữ nếu nghe tin nam nhân yêu quí của mình sắp thành thân,

đương nhiên sẽ cho rằng tin này rất là đáng sợ.

Diệp Khải Nguyên hiểu rõ tâm trạng của nàng, bản thân mình cũng đã

từng trải qua tâm trạng này.

Chàng nhịn không được thở dài.
- Ta nghe thấy người mà Đinh cô nương muốn cưới là một người bị

thương.

Thôi Ngọc Chân cúi đầu nói:
- Lúc đó lòng ta tuy khó chịu, nhưng hy vọng có thể trong tiệc cưới lại

nhìn thấy chàng, vì vậy ta mua lễ vật gởi đến quán trọ Hồng Tân.

Diệp Khải Nguyên gượng cười.
Chàng cũng gởi lễ vật, một lễ vật rất đặc biệt.
Sau khi biết tin kết hôn của Đinh Linh Lâm, chàng quyết tâm phải nghĩ

ra cách trị lành vết thương cho Quách Định.

Chỉ tiếc rằng chàng không có bản lĩnh trị vết thương, vì vậy trong một

đêm chàng đã đi suốt bảy trăm dặm đường, tìm cho ra Cát Bình.

Thôi Ngọc Chân cắn chặt môi nói:
- Nhưng đến tối ta lại không dám đi uống hỷ tửu.
- Nàng không dám?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.