CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 462

Diệp Khải Nguyên nhịn không được hỏi:
- Nàng sợ gì?
- Ta... ta đột nhiên sợ nhìn thấy chàng.
- Lúc đó nàng vẫn không biết tân lang không phải là ta sao?
- Ta vẫn không biết!
Thôi Ngọc Chân buồn buồn nói:
- Vì vậy ta lại tự nhốt mình trong căn phòng này, một mình mua ít rượu,

trốn ở đây uống, ta nghĩ ta cũng có thể xem như đang uống hỷ tửu của hai
người.

Diệp Khải Nguyên nhìn nàng không nhẫn nổi nhẹ nhàng nắm chặt lấy

tay nàng.

Trên thế gian lại vẫn còn có thiếu nữ như vậy, đối với chàng lại có một

tình cảm như vậy.

Vậy mà chàng không biết chút gì cả.
Diệp Khải Nguyên cảm thấy trong lòng đau nhói:
- Ta nếu biết nàng ở đây, ta nhất định sẽ đến với nàng.
Thôi Ngọc Chân nở một nụ cười thật tươi, một hồi lâu nói tiếp:
- Sau khi ta đã uống ít rượu, lại nhịn không được muốn đi tìm chàng.
- Nàng có dự không?
- Ta do dự rất lâu, trở đi trở lại không nắm chắc chủ ý, ta sợ sau khi nhìn

thấy hai người sẽ chịu không nổi, nhưng mãi mãi không gặp nhau như vậy
ta cũng không cam tâm.

Diệp Khải Nguyên cũng hiểu rõ tâm trạng này, trên thế gian này có lẽ

không có ai hiểu rõ tâm trạng này hơn chàng.

Thôi Ngọc Chân nói:
- Cuối cùng ta đã nắm chắc chủ ý.
- Chủ ý gì?
- Ta tính không đi uống hỷ tửu của hai người, chỉ ở bên ngoài nhìn trộm

chàng một cái.

- Ngươi đi chứ?
Thôi Ngọc Chân gật gật đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.