CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 561

Cửa mở bị gió thổi vang lên tiếng “két két”.
Diệp Khải Nguyên cuối cùng bước vào đi vào trong bóng tối...
Bên ngoài vẫn còn ánh sao trong phòng lại tối mịt.
Diệp Khải Nguyên không nhìn thấy gì cả, chỉ nghe thấy những tiếng thở

rất nhẹ, rất nhẹ.

Trong phòng quả nhiên có người:
- Ai thế?
Không có ai trả lời ngay tiếng hít thở tựa như cũng đã dừng lại.
Người này đã dợi Diệp Khải Nguyên ở trong phòng, tại sao lại không

chịu trả lời Diệp Khải Nguyên?

Lẽ nào đây lại là âm mưu của Tiểu Tiên, lẽ nào nơi đây lại là một cạm

bẫy?

Nếu không thì lúc Tiểu Tiên dẫn Diệp Khải Nguyên đến, tại không

không chịu dùng chân diện mục để tương kiến chàng?

Giả như là người khác, có lẽ đã sớm thoái lui ra ngoài.
Nhưng Diệp Khải Nguyên không như vậy.
Trong lòng chàng đột nhiên có một cảm giác khác lạ mà ngay chính

chàng cũng không cách gì giải thích được.

Một đợt gió thổi qua, “rầm” một tiếng cửa đột nhiên đóng lại.
Bây giờ cho dù chàng muốn đi cũng không cách gì đi được.
Trong phòng càng tối tăm hơn, chính xác là có duỗi tay cũng không nhìn

thấy năm ngón tay, nhưng tiếng hít thở đó lại vang lên.

Tiếng hít thở vốn ở trước mặt nay đã lùi vào góc phòng.
Tại sao người đó phải lùi lại?
Có phải là vì cũng đang sợ hãi?
Diệp Khải Nguyên bình tĩnh nói:
- Bất kể ngươi là ai, ngươi đã đợi ta, thì phải biết ta là ai.
Không có tiếng trả lời.
Diệp Khải Nguyên nói:
- Ta không phải là kẻ hung ác, vì vậy ngươi không cần sợ ta.
Chàng vừa nói vừa bước tới.
Chàng bước đi rất chậm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.