CỮU NGUYỆT ƯNG PHI - Trang 562

Đột nhiên một luồng gió lạnh thổi ngay vào mặt chàng.
Chàng chẳng nhìn thấy gì cả nhưng chàng có thể cảm giác được rằng chỉ

có đao phong mới lạnh như vậy.

Cây đao này chàng lại không nhìn thấy.
Đao không thể nhìn thấy mới là đao sát nhân.
Người này là ai, sao lại muốn giết chàng?
Đao phong không những lạnh mà còn rất nhanh.
Diệp Khải Nguyên vừa né người liền nhanh như điện chớp xuất thủ khấu

chặt tay người này.

Tay lạnh như băng.
Bàn tay này tất nhiên chàng không nhìn thấy, nhưng chàng cũng có thể

cảm giác được nên mới có thể chụp trúng.

Cao thủ võ lâm chân chính đều có một loại trực giác kỳ lạ, không cách gì

giải thích, giống như bản năng của dã thú vậy.

Tay của người này đang run lên, nhưng vẫn không chịu mở miệng.
Tay của Diệp Khải Nguyên cũng đột nhiên run lên vì chàng đã lờ mờ

đoán ra người này là ai.

Chàng ngửi thấy mùi hương trên cơ thể người này.
Mỗi người đều có một mùi vị đặc thù của bản thân mình, mùi của người

này chàng mãi mãi không bao giờ quên.

Đến chết cũng sẽ không quên.
Chính trong nháy mắt này, người này đã vùng thoát khỏi tay của Diệp

Khải Nguyên lui vào trong góc phòng.

Lần này Diệp Khải Nguyên không bức ép tới nữa, sự thật toàn thân

chàng đều cứng đờ như một khúc gỗ.

Chàng không ngờ người này lại ở đây, càng không ngờ người này lại giết

chàng.

Mồ hôi lạnh đã bắt đầu chảy ròng ròng trên trán chàng.
- Ta là Tiểu Diệp.
Chàng cố gắng khống chế bản thân mình:
- Lẽ nào ngươi không nghe ra giọng nói của ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.