CỨU TINH XỨ CÁT - Trang 162

gặm nhấm giác quan chàng, nhưng không thứ hương hoa nào có thể vần trở
lại mặt trăng đã rơi kia.

Paul đu chân xuống mặt sàn lạnh, liếc nhìn qua tấm lưới. Chàng có thể nhìn
thẳng qua mái vòm hơi cong của cây cầu bộ hành xây bằng vàng và bạch
kim được cố định bằng pha lê. Châu báu màu lửa từ hành tinh Cedon xa xôi
trang hoàng cây cầu. Nó dẫn qua một cái hồ và vòi phun chứa đầy hoa nước
để tới những khu phía trong thành phố. Paul biết, nếu đứng dậy, mình có
thể nhìn xuống những cánh hoa sạch và đỏ như xoáy máu tươi, quay về đó -
những cái đĩa nhiều màu dập dềnh trên dòng nước ngọt màu ngọc lục bảo.

Mắt chàng thu lấy cảnh vật mà không kéo chàng ra khỏi trạng thái đờ đẫn
vì hương dược.

Thị kiến kinh khủng về mặt trăng bị mất.

Thị kiến nhắc tới sự mất mát an toàn cá nhân ghê gớm. Có lẽ chàng đã thấy
nền văn minh của mình sụp đổ, lung lay bởi sự tự phụ của chính nó.

Trăng... trăng... trăng rơi.

Phải mất một liều hương dược tinh khiết cực lớn để xuyên thủng lớp bùn
mà bài tarot tạo ra. Và tất cả những gì nó cho chàng thấy là một vầng trăng
rơi và con đường đầy căm ghét mà chàng đã biết từ đầu. Để kết thúc cuộc
Thánh chiến, để làm lặng câm ngọn núi lửa giết chóc, chàng phải tự làm
mất thể diện mình.

Thoái lui... thoái lui... thoái lui...

Hương hoa từ mái vườn gợi chàng nhớ tới Chani. Lúc này chàng khát khao
vòng tay nàng, vòng tay ôm ấp của tình yêu và sự lãng quên. Nhưng ngay
cả Chani cũng không xua đuổi được thị kiến này. Chani sẽ nói gì nếu chàng
đến với nàng mà nói mình đang nghĩ về một cái chết đặc biệt? Đã biết nó
không thể tránh khỏi thì tại sao lại không chọn cái chết quý tộc, kết thúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.