CỨU TINH XỨ CÁT - Trang 176

“Chúng ta miễn tranh luận chứ?” chàng hỏi.

Dễ tới thế này sao? Mụ tự nhủ. Và mụ lên tiếng: “Hãy nói điều Ngài
muốn.”

Stilgar cựa mình, ném cái liếc mắt sắc sảo về phía Paul. Tên tay sai Hoàng
gia không thích giọng điệu của mụ.

“Stilgar muốn ta gửi bà đi,” Paul nói.

“Không giết ta?” mụ hỏi. “Ta đã hy vọng một vị Naib người Fremen hẳn
phải mang tới cái gì đó thẳng thắn hơn.”

Stilgar quắc mắt, nói: “Thường thì tôi phải nói khác điều mình nghĩ. Đó gọi
là ngoại giao.”

“Vậy thì chúng ta cũng miễn trừ ngoại giao luôn cho,” mụ nói. “Có cần
thiết phải bắt ta đi bộ cả quãng đường đó không? Ta đã lớn tuổi rồi.”

“Bà cần phải thấy ta có thể nhẫn tâm tới mức nào,” Paul nói. “Như thế bà
sẽ biết tán thưởng lòng khoan dung của ta.”

“Ngài dám đem cách cư xử vụng về đó đối phó với một Bene Gesserit
sao?” mụ hỏi.

“Hành động thô thiển cũng chứa đựng thông điệp,” Paul nói.

Mụ do dự, cân nhắc lời hắn. Vậy - hắn có thể vẫn cần tới mụ... hết sức, rõ
ràng, nếu mụ... nếu mụ làm sao?

“Hãy nói điều Ngài muốn từ ta,” mụ lẩm bẩm.

Alia liếc anh mình, gật đầu về phía những tấm trướng đằng sau ngai. Nàng
hiểu lý lẽ của Paul trong chuyện này, nhưng dù vậy vẫn không thích. Cứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.