CỨU TINH XỨ CÁT - Trang 236

Paul nhận thấy người lùn đã trở nên căng thẳng hơn. Có phải con người bé
nhỏ này cũng biết về những điều sắp xảy ra không? Có phải Bijaz là lời tiên
tri của chính hắn?

“Bà đã hỏi về Lichna chưa?” Otheym chợt hỏi, ngó lên Dhuri với con mắt
còn tốt.

“Lichna an toàn rồi,” Dhuri đáp.

Paul cúi đầu xuống, không để biểu cảm của mình làm lộ lời nói dối. An
toàn!
Lichna đã trở thành tro trong một ngôi mộ bí mật.

“Thế thì tốt,” Otheym nói, nhầm tưởng việc Paul cúi đầu là gật đầu đồng ý.
“Một chuyện tốt đẹp giữa những việc xấu xa, Usul. Thần không thích thế
giới mà chúng ta đang tạo dựng, Người biết không? Mọi điều đều tốt hơn
hồi chúng ta còn đơn độc trong sa mạc, kẻ thù duy nhất là bọn Harkonnen.”

“Chỉ có một đường ranh mỏng manh giữa nhiều kẻ thù và nhiều người
bạn,” Bijaz nói. “Khi đường ranh đó kết thúc, chẳng còn cả điểm khởi đầu
lẫn điểm kết thúc. Hãy dừng lại thôi, những người bạn của tôi.” Hắn đi tới
cạnh Paul với bước chân bồn chồn.

“Nhận thức về bây-giờ là gì vậy?” Paul hỏi, kéo dài những giây phút này,
thúc giục người lùn.

“Bây giờ!” Bijaz nói, người run rẩy. “Bây giờ! Bây giờ!” Hắn giật áo
choàng của Paul. “Bây giờ chúng ta hãy đi thôi!”

“Nó ba hoa, nhưng nó vô hại,” Otheym nói, giọng trìu mến, con mắt tốt còn
lại nhìn Bijaz.

“Ngay cả chuyện ba hoa cũng có thể báo hiệu sự ra đi,” Bijaz nói. “Và
nước mắt cũng vậy. Ra đi thôi khi vẫn còn thời gian để bắt đầu.”

“Bijaz, ngươi sợ gì vậy?” Paul hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.