CỨU TINH XỨ CÁT - Trang 282

“Duncan đã chết rồi,” anh nói, ước gì nàng không gọi mình như vậy. “Thần
là Hayt.”

Nàng quan sát đôi mắt nhân tạo ấy, tự hỏi chúng thấy gì. Nếu quan sát kỹ,
chúng để lộ những lỗ rỗ bé tí xíu màu đen, những cái giếng nhỏ tăm tối
trong lớp kim loại lấp lánh. Các cạnh! Vũ trụ lung linh và tròng trành quanh
nàng. Nàng đặt tay lên bề mặt ấm nắng mặt trời của hàng lan can để đứng
vững. A, melange đang phát huy tác dụng nhanh chóng.

“Người ốm sao?” Hayt hỏi. Anh tiến lại gần, đôi mắt thép mở to nhìn.

Ai đang nói? nàng thầm hỏi. Có phải đó là Duncan Idaho không? Đó là
người ghola mentat hay triết gia Zensunni? Hay đó là con tốt của người
Tleilaxu, nguy hiểm hơn bất cứ Người Lái tàu của Hiệp hội nào? Anh nàng
biết.

Nàng lại nhìn người ghola. Lúc này anh ta có vẻ ì ra, một cái gì đó ngấm
ngầm. Anh chứa đầy sự chờ đợi và sức mạnh vượt ra ngoài cuộc đời thông
thường của họ.

“Khi sinh ra từ bụng mẹ, ta giống như Bene Gesserit,” nàng nói. “Ngươi
biết vậy không?”

“Thần biết.”

“Ta dùng quyền năng của họ, nghĩ như họ nghĩ. Một phần trong ta biết sự
cấp thiết thiêng liêng của chương trình nhân giống... và sản phẩm của nó.”

Nàng chớp mắt, thấy một phần nhận thức của mình bắt đầu di chuyển tự do
trong Thời gian.

“Có người bảo rằng Bene Gesserit không bao giờ buông thả,” anh nói. Và
anh nhìn nàng gần hơn, để ý các đốt ngón tay nàng trắng thế nào khi nắm
chặt lan can ban công.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.