CỨU TINH XỨ CÁT - Trang 320

“Tha thứ cho em, Paul,” Alia nói. “Nhưng khi sinh vật đó nói họ có thể...
làm phục sinh...”

“Có những cái giá mà người nhà Atreides không thể trả,” Paul nói. “Em
cũng biết vậy mà.”

“Em biết,” nàng thở dài. “Nhưng em bị cám dỗ...”

“Ai không bị cám dỗ chứ?” Paul hỏi.

Chàng quay đi khỏi họ, sờ soạng đường tới tường, dựa vào tường và cố
hiểu điều chàng đã làm. Như thế nào? Như thế nào? Đôi mắt trong khoang
chăm trẻ!
Chàng cảm thấy mình đang đứng cân bằng trên bờ của sự khám
phá đáng sợ.

“Cha, là mắt của con.”

Hình dạng của lời nói lấp lánh trước tầm nhìn mù lòa của chàng.

“Con trai ta!” Paul thì thầm, giọng thấp tới mức người khác không nghe
thấy. “Con... nhận thức được.”

“Phải, cha ơi. Nhìn kìa!”

Paul chùng người xuống cạnh tường trong cơn choáng váng. Chàng thấy
mình bị đánh bại và suy kiệt. Cuộc đời chàng quất qua chàng. Chàng thấy
cha mình. Chàng cha mình. Và là ông mình, và những người ông trước
đó. Nhận thức của chàng lăn qua cái hành lang choáng ngợp của cả dòng
nam giới cùng chung huyết thống.

“Làm thế nào?” chàng thầm lặng hỏi.

Những hình dạng ngôn từ nhòa nhạt xuất hiện, mờ đi và biến mất, như thể
quá căng thẳng. Paul lau nước bọt khỏi khóe miệng. Chàng vẫn nhớ giây
phút thức tỉnh của Alia trong lòng Lệnh bà Jessica. Nhưng lần này không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.