CỨU TINH XỨ CÁT - Trang 327

điệu đập rộn ràng trong nhận thức anh, dẫn lối trí óc anh như đang ép anh
trôi xuống các con kênh của những kỷ niệm vui vẻ.

Gurney Halleck. Gurney sẽ trách anh về bi kịch này.

Điệu nhạc trong ký ức nhỏ dần.

Anh nhớ lại lời Paul: “Trong vũ trụ này tồn tại những vấn đề không có câu
trả lời.

Idaho phân vân tự hỏi Paul sẽ chết thế nào trong sa mạc ngoài kia. Bị một
con sâu giết nhanh chóng? Chậm chạp, dưới ánh mặt trời? Một vài người
Fremen trong sietch bảo Muad’dib sẽ không bao giờ chết, rằng Người đã
bước vào miền linh hồn ruh nơi mọi khả năng tương lai đều tồn tại, rằng
Người từ nay sẽ xuất hiện trong miền alam al-mythal, lang thang ở đó mãi
mãi thậm chí ngay cả sau khi da thịt không còn nữa.

Người sẽ chết, và mình bất lực không ngăn được điều đó, Idaho nghĩ.

Anh bắt đầu nhận ra rằng có sự lịch duyệt kén chọn nhất định trong việc
chết không để lại dấu vết - không gì còn lại, không gì cả, và có toàn hành
tinh làm nấm mộ.

Mentat, tự tìm lời giải cho chính mi đi, anh nghĩ.

Ngôn từ xâm phạm vào trí nhớ anh - những lời hành lễ của một sĩ quan
Fedaykin được cử đứng gác cho con của Muad’dib: “Đây sẽ là nhiệm vụ
long trọng cho sĩ quan được giao nhiệm vụ...”

Thứ ngôn ngữ chính quyền nặng nề, tự thân quan trọng khiến anh nổi giận.
Nó đã quyến rũ dân Fremen. Nó đã quyến rũ tất cả mọi người. Một người
đàn ông, một người vĩ đại đang chết dần ngoài đó, nhưng ngôn ngữ cứ nặng
nề tiếp diễn... và tiếp diễn... và tiếp diễn...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.