DẠ KHÚC - Trang 11

- Đứng đây chờ anh à?
Việt Cơ phụng phịu, đẩy Tiến ra:
- Ai thèm chờ anh.
Tiến vẫn không buông lơi, anh ỡm ờ:
- Vậy em đứng đây làm chi? Nhà này ngoài anh ra, không còn gã đàn ông
nào khác để chờ em đâu.
Vừa nói, anh vừa hôn phớt lên má Cơ. Cơ vùi mặt vào vai anh, người nóng
bừng:
- Mẹ kìa.
Tiến tủm tỉm:
- Đừng... hù anh. Giờ này cả hai mẹ đang tỉ tê tâm sự, chẳng ai để ý tới bọn
mình đâu.
Tiến dịu dàng đỡ Cơ đi vào nhà và cũng ngồi xuống cái ghế mây dài, rồi
lùa tay vào mái tóc ngắn của cô. Cử chỉ âu yếm này khiến Cơ rùng mình.
Mơ hồ, Cơ nghe Tiến thầm thì:
- Anh yêu em.
Lời nói như gió thoảng của anh vang lên bỗng có tác dụng dữ dội tới Việt
Cơ. Cô hốt hoảng nhìn vào trong như sợ ai nghe, rồi tròn mắt nhìn anh.
Tiến nâng mặt Cơ lên bằng cả hai tay:
- Sao lại nhìn anh dữ vậy?
Việt Cơ ấp úng:
- Sao anh lại nói thế?
Tiến trầm giọng:
- Vì anh yêu em. Yêu rất thật lòng.
Cơ chưa biết phản ứng thế nào, Tiến đã ngọt ngào nói tiếp:
- Gia đình hai bên đã biết nhau từ lâu, chúng ta cùng lớn lên bên nhau.
Chẳng lẽ em không tin anh?
Cơ nghe tim mình đập mạnh, cô nói yếu ớt:
- Không phải.
- Nếu thế, em nghĩ gì về lời anh nói?
Việt Cơ lắc đầu và không hiểu sao cô úp mặt vào ngực Tiến. Anh siết cô
thật chặt. Chiều ở trên cao có gió nhiều, nhưng không lạnh đến mức Cơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.