DẠ KHÚC - Trang 116

- Nó đang ăn cơm mà. Ông làm gì dữ vậy?
Đứng phắt dậy, ông Danh hầm hừ:
- Bà không nghe nó trả lời à? Lâu lâu lại kiếm chuyện giận hờn. Ngoài
thằng Tiến ra, không đứa nào chịu đựng mày nổi đâu.
Việt Cơ làu bàu:
- Là con gái của giám đốc, gã đàn ông nào cũng có bổn phận chiều
chuộng chớ không phải riêng Tiến. Bởi vậy, con thấy chán khi nghĩ đến lúc
ảnh đã là rể của ba rồi, ảnh sẽ đối xử với con ra sao?
Văn bật cười thích thú:
- Chà! Tiến bộ dữ. Ít ra em cũng đã nhìn thấu vấn đề. Chán nó là phải
rồi.
Ông Danh chỉ vào mặt Văn :
- Im ngay! Mày gieo vào đầu nó tư tưởng đa nghi đó à? Đúng là đồ hèn
hạ. Mày không thích thằng Tiến thì thôi, đâu cần xúi Việt Cơ quen đứa
khác.
Văn gân cổ lên:
- Sao ba lại gán tội cho con? Việt Cơ bỏ ai, ưng ai là quyền của nó. Nếu
có thương Tiến thật lòng, con xúi, bộ nó nghe theo sao?
Rồi anh bực dọc đứng dậy:
- Chuyện gì ba cũng đổ cho con được. Suy đi nghĩ lại, con không hiểu
mình đã làm gì sai để không được ba tin như tin thằng Tiến.
Ông Danh hằn học:
- Mày lại ganh tỵ rồi. Tao chỉ tin vào khả năng. Nếu mày có thực lực, sao
tao phải tin vào người dưng chứ?
Văn mỉa mai:
- Tiến sắp là rể của ba, là người một nhà chớ không phải người dưng đâu.
Việt Cơ buông đũa:
- Sẽ không có chuyện cưới hỏi. Con chưa muốn bị ràng buộc sớm.
Bà Thu hốt hoảng:
- Con đừng giở chứng. Còn hơn nửa tháng nữa là tới đám hỏi rồi đó.
Việt Cơ mím môi:
- Còn nửa ngày con cũng nói không. Con chán Tiến lắm rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.