DẠ KHÚC - Trang 31

mọi người thấy.
Cầm lon bia định uống để dằn lòng xuống, Cơ chợt nghe Văn hỏi Xuân
Đào:
- Sao? Em thấy bia thế nào?
Xuân Đào nhăn nhó:
- Uống nước ngọt ngon hơn.
Văn đứng lên:
- Vậy thì lấy nước ngọt pepsi hay seven up?
Đào xua tay:
- Thôi đừng. Để em uống hết bia, không thì phí lắm.
Ông Danh vội gắt:
- Với cháu, không có gì là phí hết. Cứ uống thoải mái.
Cơ buột miệng:
- Và ăn thoải mái nữa chứ?
Cơ cắn môi khi nhận được cái cau mày của ba. Bưng lon bia lên, Cơ uống
và nhìn mẹ. Từ nãy tới giờ, bà im lặng không nói không rằng. Việt Cơ biết
khi đồng ý để Xuân Đào về ở chung, mẹ đã chịu một áp lực tâm lý nặng
nề. Nếu bắt mẹ phải đãi bôi nói nói cười cười mẹ sẽ không chịu nổi. Vì
thương chồng, bà chịu nhường một bước, sao ba và cả Xuân Đào không
thấy điều đó để đừng gây khó chịu cho bà nhỉ?
Việt Cơ buông đũa trước sự ngạc nhiên của Văn:
- Ủa! Sao bữa nay em thực như miu vậy?
- Lúc nãy em đã ăn bột chiên với nhỏ Hà tới hai đĩa lận.
Văn trợn mắt:
- Trời! Sao ăn "ít" thế? Ai đụng vào tụi bây có nước mạt.
Xuân Đào tò mò:
- Bột chiên là món gì vậy?

Việt Cơ vờ như không nghe câu hỏi này. Cô mở tủ lạnh lấy trái cây, mặc
cho Văn giải thích với Xuân Đào.

So với anh em cô, Xuân Đào quả là thua thiệt. Nhưng chẳng hiểu sao Việt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.