DẠ KHÚC - Trang 70

của mình không khi nào thành hiện thực nhé.
Xuân Đào chúm chím cười. Cách cười hay điệu điệu rất con gái của cô
khác hẳn tích cách ngang bướng đầy nam tính của Việt Cơ khiến Tiến thích
thú. Anh nhận ra Đào là một cô gái dịu dàng, biết quan tâm tới người khác
và rất hợp với anh. Ở bên Đào, Tiến thấy tâm trí thật thoải mái, chớ không
như khi ở cạnh Việt Cơ.
Tiến vội xua khỏi đầu ý tưởng so sánh vừa rồi bằng cách bưng tách cà phê
lên uống một ngụm.
- Đào vẫn chưa nói ra cảm nghĩ của mình đấy.
Xuân Đào hơi màu mè:
- Thật tuyệt.
- Về mặt nào?
- Về khung cảnh và đối tượng. Em không bao giờ nghĩ sẽ được hưởng
những giây phút thần tiên thế này bên một người mình hoàn toàn tin
tưởng.
Tiến tủm tỉm cười vì cách nói của Đào. Cô phụng phịu:
- Sao lại cười em?
Tiến chớp mắt với cái liếc của Đào. Anh nói trớ đi:
- À không! Tôi đang nghĩ tới công việc.
- Việc gì? Em biết có được không?
Tiến lỡ miệng đành nói đại:
- Chuyện công ty Vĩnh Hưng ấy mà.
Xuân Đào gật gù:
- À! Công ty ấy sắp có giám đốc mới.
Tiến sửng sốt:
- Sao em biết?
Đào chép miệng:
- Biết. Đó cũng là nguyên nhân khiến chú Danh và anh Văn xích mích
với nhau trong bữa ăn tối cách đây mấy hôm.
Tiến băn khoăn:
- Hai người đã nói gì?
Đào nhún vai:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.