DẠ KHÚC - Trang 88

khóc lóc, than thân trách phận, nói hết những chuyện thầm kín nhất của
mình, dù họ chẳng biết người đang nghe điện thoại là ai, như thế nào.
- Rất tiếc chú không phải chuyên gia tâm lý.
Trung lấp lửng:
- Điều đó còn chưa chắc.
Việt Cơ buột miệng:
- Vậy chú là ai hả Ngầu Chẩy?
- Tài xế... À! Không. Dân xe ôm.
- Nhưng ngoài nghề chạy xe ôm, chú còn làm gì khác?
Không trả lời Cơ, Trung hỏi vặn lại:
- Sao Cơ lại quan tâm đến tôi thế?
Cơ nói:
- Tò mò là bản chất của con gái mà.
Trung dừng chiếc sáu bảy trước một xe bán bột chiên bên lề đường. Kéo
cho Việt Cơ chiếc ghế thấp, Trung giơ tay gọi:
- Hai dĩa đặc biệt, một nhiều ớt nghen.
Cơ thắc mắc:
- Sao không nói tiếng Hoa?
Trung thản nhiên:
- Vì người bán là người Việt, cần gì phải sử dụng ngoại ngữ.
- Thế chú người Việt hay người Hoa?
Trung lắc đầu:
- Hỏi nhiều quá, làm sao tôi trả lời kịp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.