DẠ KHÚC - Trang 89

Trần Thị Bảo Châu

Dạ Khúc
Phần VI

Việt Cơ chống tay làm thinh. Thái độ hờn dỗi của cô khiến Trung buồn
cười. Chắc hẳn Tiến đã ngán ngẩm chuyện dỗ dành cô nàng đỏng đảnh
này, nên mới tìm vui bên người khác. Anh ta là người thích được quan
tâm, chớ không thích quan tâm tới kẻ khác. Nếu Trung nhận xét đúng thì
giữa Việt Cơ và Tiến chắc chắn chiến tranh xảy ra liên tục. Vậy tại sao họ
còn tiến tới hôn nhân? Có khi nào cuộc hôn nhân này một cuộc hôn nhân...
kinh tế mà kẻ có lợi là Tiến không?
Anh bỗng buột miệng, nhắc lại:
- Đang "buồn muốn chết" vì giận người yêu à?
Cơ lắc đầu, giọng đều đều:
- Dạo này không giận nữa. Nhưng cái không khí hòa bình ấy giả tạo làm
tôi phát sợ.
- Hai người sắp tổ chức lễ hỏi. Trước biến cố trọng đại của đời người, ai
cũng thấy sợ hết.
Cô tròn xoe mắt:
- Sao chú biết?
- Tôi nghe Vĩnh Phát nói. Phát là bạn thân của Tiến mà.
- Vậy chú là gì của Phát?
Nhếch môi đầy vẻ chán chường, Trung bảo:
- Bà con. Tôi đang nhờ Vĩnh Phát xin cho một chỗ làm trong công ty của
anh ta, nhưng coi bộ không xong rồi.
Việt Cơ tò mò:
- Chú xin làm việc gì?
Nhún vai, Trung nói:
- Người ta phân gì thì làm đó. Ban ngày có một chỗ làm ổn định, ban
đêm chạy thêm vài "cuốc" vẫn dễ sống hơn.
Việt Cơ ái ngại:
- Chắc chú nặng gánh gia đình lắm?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.