Cho nên những lần mây mưa đầy kinh nghiệm như vậy đều do trước đây
anh đã ‘học tập’
"Em nhất định sẽ đi nói cho Lâu Dịch" Cô che mặt "Anh tuyệt đối
không phải là người bị cấm dục!"
Nhìn qua nghiêm chỉnh lạnh lùng, trên thực tế lại . . . . . .
Tư Không Cảnh nghe được bật cười, hiếm khi anh có thể cười vui vẻ
thoải mái đến vậy "Lên phải thuyền giặc, muốn đi, cũng không kịp rồi!"
"Chỉ là. . . . . ." Anh dừng một chút, "Tại sao đột nhiên lại hỏi anh
chuyện này?"
Phong Hạ ngẩn ra, nhớ tới mình vừa mới nhìn thấy một màn dây dưa
của Trần Dĩnh và Mục Hi kia, thực sự quá kinh người, trực giác bảo không
cần nói cho anh thì tốt hơn
Nếu anh biết cô vừa mới thấy cái cảnh đó, khẳng định cũng sẽ không vui
"Không có gì." Cô lắc đầu một cái, "Chỉ là vừa mới vừa lên lâu thời
điểm ý tưởng đột phát, ngươi biết của ta đấy, Thiên Mã Hành Không đặc
biệt lợi hại. . . . . ."Chỉ là thời điểm lúc lên đầu, đột nhiên suy nghĩ tới, anh
biết người ta mà ‘thiên mã hành không’ (ngựa thần lướt gió tung mây ví với
văn chương, thi ca, thư pháp hào phóng, không câu thúc) rất lợi hại ……..”
Sau khi nghe xong anh cũng không nói gì "Vậy, đi ngủ sớm một chút,
sáng sớm ngày mai sẽ phải dậy sớm"
"Được" Cô ngoan ngoãn gật đầu một cái, quyết định đem những gì mới
thấy ném ra sau ót
"Đúng rồi" Trước khi cúp điện thoại, chợt anh nói “Ba mẹ anh, xế chiều
hôm nay mới từ thành phố N đến thành phố S mở một cuộc nghiên cứu và