ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP - Trang 286

. . . . . Ai, thật sự không phải là bởi vì cậu, thật ra thì chỉ là cô ấy cảm thấy
mệt mỏi thôi, thật sự không có chuyện gì, có thể qua một thời gian ngắn
nữa là tốt rồi, tớ lại làm lành với cô ấy ngay thôi."

Vẻ mặt cậu ta trở lại bình thường, uống một ngụm bia lớn vào miệng,

Phong Hạ cũng thở dài một hơi, trợn mắt nhìn thẳng vào cậu ta, "Cậu làm
tớ sợ muốn chết, nếu là bởi vì tớ mà làm cho hai người chia tay, tớ cũng chỉ
có thể tự vẫn để tạ tội thôi."

Cậu ta là bạn tốt nhất của cô, cô đối với chuyện của cậu ta và Trần Vi Vi,

luôn luôn đúng mực, tuyệt đối không muốn trở thành ngòi dẫn nổ giữa hai
người bọn họ.

"Thôi nào " Lâu Dịch không muốn tiếp tục nói chuyện này, chỉ đem lon

bia cụng vào lon của cô một cái, "Mượn rượu giải sầu, phải giải thật rõ
ràng."

Cô gật đầu một cái, toét miệng cười, "Được, mãi mãi là bạn tốt."

"Ừ." Cậu ta ngửa đầu uống hết hơn một nửa lon, trong bóng đêm lộ ra

ánh mắt đẹp có hồn , nhẹ giọng, nghiêm túc lặp lại một lần nữa, "Mãi mãi."

**

Lúc Phong Hạ đón taxi trở về nhà trọ, đã qua nửa đêm.

Cô đóng cửa lại, vừa mới hoàn hồn, liền lập tức ngây ngẩn cả người.

Phòng khách không bật đèn, ngoài cửa sổ có ánh trăng chiếu vào, có thể

nhìn thấy có người đang lẳng lặng ngồi trên ghế salon.

Cô đặt túi xách và chìa khóa xuống, dụi dụi con mắt, sợ mình nhìn thấy

ảo giác, chân bước về phía ghế sa lon.

Thật sự là Tư Không Cảnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.