ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP - Trang 287

Trên người anh khoác một cái áo khoác, trong tay còn cầm một xấp kịch

bản, chỉ là tựa vào trên ghế sa lon ngủ mất rồi.

Cô nhìn anh không chớp mắt, một lúc lâu sau, từ từ ngồi xổm xuống

trước mặt anh.

Một ngồi, một ngồi xổm, trong phòng yên tĩnh như vậy, chỉ có hai

người.

—— người mà bạn yêu, nếu như đang ngủ say, bạn muốn làm gì?

—— tôi chỉ hi vọng, thời gian có thể ngừng trôi.

Tư Không Cảnh ngủ không sâu, một lúc liền tỉnh lại.

Vừa mở mắt ra, liền nhìn thấy bên cạnh đang có người ngồi trên đất nhìn

anh chăm chú, anh khẽ mấp máy môi, đặt kịch bản sang một bên, giơ tay về
phía cô.

Cô muốn đứng lên, nhưng lại phát hiện bởi vì ngồi xổm trong một thời

gian dài mà chân đã tê rần.

Anh thấy thế, lúc này trên mặt chợt hiện lên ý cười, khẽ khom lưng, ôm

cả người cô từ trên mặt đất vào trong lòng mình.

"Uống rượu?" Anh nhìn cô.

"Vâng, chỉ uống một chút xíu, " cô mệt mỏi tựa người vào bả vai anh,

"Từ studio về , phải đến bệnh viện thăm Lâu Dịch cùng với Doanh Doanh. .
. . . . Anh về lúc nào thế?"

"Sớm em hai giờ thôi." Anh tựa đầu lên trán cô, "Có mệt không?"

Cô đưa tay ôm chặt hông của anh thêm một chút nữa, "Có một chút."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.