Dọc theo đường đi, cô không nói lời nào, ngược lại hình như William
uống rượu, có chút cao hứng, luyên thuyên nói chuyện trên trời dưới đất với
cô, cô theo lễ phép, vẫn miễn cưỡng gật đầu một cái.
Xe tới trước cửa nhà cô, cô tạm biệt với William, ra khỏi xe, ai ngờ cô
chưa đi được mấy bước, sau lưng William liền gọi tên cô, đi về phía cô.
“Túi xách của cô, quên cầm.” William đưa túi xách trong tay cho cô.
“Cảm ơn.” Cô đưa tay tiếp nhận, có chút ngượng ngùng cười cười, vén
sợi tóc rơi xuống bên má ra sau tai.
Một động tác này của cô, thái độ của William lại thay đổi một lần nữa,
cô không có quan tâm, cầm túi liền muốn xoay người, đột nhiên bị anh ta
nắm tay lại.
“Wait.” William mở miệng nói tiếng Anh lưu loát, chỉ thấy ánh mắt anh
rơi trên mặt cô lâu hơn mấy giây, đột nhiên cúi đầu, hôn lên mu bàn tay cô.
“My feminine lead.”
Phong Hạ bị hành động này của anh làm cho khiếp sợ tại chỗ, không
nhúc nhích.
William hôn hết mu bàn tay cô, mới hạ tay cô xuống. “Vừa nãy sau khi
nhìn thấy cô vén tóc ra sau tai, lộ ra gò má xinh đẹp, giống như đúc người
nữ chính trong tưởng tượng của tôi.”
“Không cần phải thay đổi, như vậy rất tự nhiên.” Vẻ mặt William có
chút say mê, con mắt mừng rỡ nhìn cô. “Tôi gần như hoàn toàn xác định,
mời cô đảm nhiệm vai nữ chính trong bộ phim mới của tôi.”
Thấy vẻ mặt cô còn có chút kinh ngạc, anh vội vã giải thích. “Vô cùng
xin lỗi, vừa rồi có phải đã dọa cô sợ rồi không?”