ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP - Trang 348

Cô khẽ thở dài, xoay người, chống lại tầm mắt của Trần Vi Vi.

“Tôi có đôi lời muốn nói với cô.” Trên mặt Trần Vi Vi không có biểu

cảm gì.

Sharon cho xe dừng lại ở tầng hầm để xe ở khách sạn, đi thang máy lên

tầng.

Tới trước cửa phòng, mặt cô kỳ quái gõ cửa, chờ tới lúc cửa phòng được

ra từ bên trong, mắt cô trợn tròn nhìn Tư Không Cảnh. “Tôi nói… Cậu cầu
hôn cần tôi tới để làm kỳ đà cản mũi sao?”

Tư Không Cảnh không nói gì, chỉ nghiêng nghiêng người để cô đi vào.

“Hả? Hạ Hạ đâu?” Sharon đi vào phòng, tầm mắt quét quanh.

“Chưa có tới.” Vẻ mặt anh lạnh lùng. “Cô thu thập ít đồ trong phòng này

giúp tôi, ném toàn bộ mấy món đồ này đi, bữa ăn Pháp cũng chưa được
chạm qua, cô có thể nói phục vụ đun nóng lại, làm bữa khuya, tôi lái xe của
cô đi.”

Sharon nghe được thì ngốc lăng, đứng tại chỗ không thể tin nhìn anh.

Anh không nói thêm gì nữa, chỉ đi tới trước bàn ăn, cầm hai hộp gấm

nhỏ lên bỏ vào túi, xoay người muốn rời khỏi phòng.

“Tư Không Cảnh!” Sharon phản ứng kịp, chống nạnh hét lớn. “Cậu còn

coi tôi là người đại diện à? Ngày nào cũng bắt tôi phải làm trâu làm ngựa
tới đây giúp cậu!”

“Giao tình ba năm, còn cần phải kiểu cách như vậy sao?” Anh đưa lưng

về phía cô, đứng trước cửa đi giày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.