ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP - Trang 466

Khiến cô cười đùa, giúp cô kiên cường, giúp cô cố gắng, làm cô thêm

cường đại.

Một mặt chật vật của cô, một mặt cực kỳ không thống khổ của cô, khổ

sở, đau đớn, tự ti, tuyệt vọng… anh đều nhìn thấy, anh biết rõ hơn bất kỳ ai,
thậm chí anh còn sử dụng tất cả của mình, để cô được như ý nguyện.

Cô biết anh đối xử tốt với cô thế nào.

Mọi người trên cõi đời này, người nhà của cô, bạn bè, truyền thông,

người hâm mộ,… cũng biết anh đối với cô tốt thế nào.

Cô cũng rất quý trọng tấm lòng của anh, thật lòng ủng hộ, hơn nữa còn

cố gắng đền đáp, thế nhưng hôm nay anh đột nhiên chính thức nói rõ, biến
tình bạn thành tình yêu.

Suy nghĩ hỗn loạn, cô không khỏi nghĩ đến anh trai cô, Phong Dịch đã

từng chép lại một đoạn văn trong sách xuất bản cho cô.

“Một người hiểu bạn, quý trọng bạn, yên lặng yêu bạn, làm bạn của bạn,

người đó đáng giá làm bạn cả đời hơn là người yêu bạn, nhưng cuối cùng,
anh ta cũng không phải người yêu bạn.”

Vậy hiện tại, cô có nên tiếp nhận lời yêu của người mà cô luôn chỉ coi là

bạn này sao?

“Lâu Dịch.” Cô thoáng tránh khỏi vòng tay anh.

“Ừ, cậu nói đi.” Anh mở miệng.

“Mình nhớ cậu biết, mình đối với cậu, luôn hoàn toàn tin tưởng mà dựa

vào cậu, cậu có thể vì mình mà không màng sống chết, mình cũng như vậy,
trên thức tế, mình luôn coi cậu là người thân của mình.” Trong đầu, cô cố
gắng tìm từ thích hợp, ngón tay xoắn lại. “Nhưng mình…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.