ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP - Trang 484

Anh không nói chuyện, chỉ nhận lấy thùng nhỏ trong tay cô, trả cả hai

thùng lại cho cô bé kia. “Cảm ơn.”

Lúc này trời chiếu đúng lúc chiếu xuống tia sáng cuối cùng, thị lực của

cô bé không tốt, mượn ánh sáng mới nhìn thấy rõ vẻ ngoài của hai người
trước mặt, lập tức kinh ngạc đến há to miệng.

“Hử.” Tư Không Cảnh nhìn gương mặt cô bé khiếp sợ đến tột đỉnh, đưa

ngón trỏ nhẹ đụng lên môi.

Cô bé nhìn gương mặt tuyệt đẹp của hai người, máy móc cắn môi mình,

không có mình hét ra tiếng, hưng phấn đến dậm chân, đôi mắt nhịn không
được đỏ lên.

Công viên sắp đóng cửa, anh vẫy tay chào tạm biệt cô bé, cùng Phong

Hạ đi ra ngoài.

Đi tới bên cạnh một chiếc ghế thì tay anh nhẹ đụng bả vai cô. “Em ngồi

đây chờ anh một chút.”

Rất nhanh, anh đã biến mất trong dòng người, cô thu hồi ánh mắt, ngồi

lên chiếc ghế gỗ, trong đầu tất cả đều là từng cử động của anh lúc bắt cá.

Hai người họ, trò chơi vừa nãy bên cạnh ao cũng không có gì là thú vị,

nhưng họ lại chơi đến như sắp quên đi tất cả.

Giống như cho tới bây giờ chưa có năm năm tách biệt, chưa từng có

ngăn cách xa lạ, giống như chưa từng có lạnh nhạt và xa cách,cô cảm thấy
thật ra anh như luôn ở bên cạnh cô, giống như vừa rồi, kiên nhẫn, làm với
cô tất cả mọi việc.

Vừa rồi, cô đối mặt anh không có chút phòng bị, thậm chí cười vui vẻ

như một đứa trẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.