ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP - Trang 544

Vì vậy, mấy ngày này cô ở trong bệnh viện, không ra khỏi cổng mà chịu

trận.

Sau khi Đới Tông Nho và Đan Diệp nghe tin Phong Trác Luân bị bệnh,

cũng mang theo Đới Tiểu Bàn và Đới Nhị Bàn đến bệnh viện.

Thừa dịp Phong Trác Luân đang chơi đùa với Tiểu Bàn và Nhị bàn, Đan

Diệp lặng lẽ thúc vào Phong Hạ đang ngẩn người, nhỏ giọng hỏi.

“Hạ Hạ, cậu và Tư Không Cảnh, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”

Thần trí cô đang bay lơ lửng, phải để Đan Diệp đẩy mấy cái mới phục

hồi tinh thần, ánh mắt né tránh. “Này, đừng để ba mình nghe được.”

“A?” Đan Diệp nghiêng mặt sang một bên. “Ba cậu còn chưa biết?”

“Ừ…” Cô thở dài. “Mình giấu hết báo và tạp chí, mẹ mình quản ông ấy,

cúng không dám cho ông ấy xem di động hay ti vi…”

Đàn Diệp nghe được thì cười ‘hì hì’, mở lớn hai mắt. “Mình đoán cậu

xem hết chương trình đó, có phải cũng hết hồn hay không? Ai, ngay cả
mình cũng không thể không nói, khuôn mặt đó, từng cử chỉ, cô gái nào có
thể chống lại được chứ?”

“Cho nên, rốt cuộc cậu có đồng ý với anh ấy không?” Thấy cô không

nói lời nào, Đan Diệp lại hỏi.

Cô nghe xong lời của Đan Diệp, rũ con mắt xuống, vẻ mặt có chút phức

tạp. “Mình không biết…”

Toàn thế giới đều chờ hai người ở chung một chỗ, nói người ngoài

không ảnh hưởng đến cô là điều không thể.

Nhưng, trước mắt, người nhà cô vẫn còn đang trong tình trạng phản đối,

trừ mẹ cô không đề cập nhiều đến vấn đề đó, còn ba và anh trai, thái độ của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.