Anh mặc cho cô làm loạn, đưa tay tắt đèn nhẹ nhàng cụng vào trán cô
dịu dàng nói “Về sau, đem cái miệng nhỏ xinh này dùng ở nơi khác sẽ hiệu
quả hơn”
Cô tựa vào trong ngực anh sửng sốt, thật lâu sau mới phản ứng lại, trong
bóng đêm trừng mắt mà nhìn anh “Tư Không Cảnh, em cảm thấy từ mặt
người dạ thú, mặt người lòng thú để hình dung anh lúc này vô cùng chuẩn”
Anh nhỏ giọng cười, lúc sau chợt nói “Ngủ đi, ngày mai em tạm thời
nghỉ ngơi hoặc đi dạo một chút, buổi tối chờ anh về sẽ dẫn em đi ăn cơm
với một người bạn của anh, vợ và con hắn cũng ở đây, sáng ngày mốt sẽ lên
máy bay về”
“Ừm” Cô ngẩng đầu hôn lên cằm anh một cái, ngọt ngào cười “Chồng
tương lai của Phong tiểu thư ngủ ngon”
“Ngủ ngon” Anh giúp cô đắp mền đáy mắt đầy ôn nhu mềm mại
-------------
Ngày thứ hai lúc Phong Hạ tỉnh lại, cô phát hiện mình đang nằm trên
giường trong phòng cô
Cô dụi dụi mắt, có chút nghi ngờ bò dậy, thấy một tờ giấy Tư Không
Cảnh để lại trên tủ đầu giường
“Rạng sáng lúc thức dậy, anh nghĩ phục vụ có thể sẽ đến dọn dẹp phòng,
gặp em ở phòng anh sợ sẽ gây ra ồn ào, nên đem em ôm về phòng, thuốc và
bữa sáng đều ở trên bàn, chờ anh gọi điện!!”
Chữ của anh luôn dễ nhìn, tinh tế mà có lực, cô cười hì hì xem đi xem
lại tờ giấy nhiều lần rồi lặng lẽ đem tờ giấy giấu ở cặp da trong góc phòng