ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP - Trang 625

Cuối cùng, cô được anh mặc áo ngủ cho, lúc ôm vào trong chăn, cô đã

hoàn toàn ngủ say.

Anh không ở bên cạnh cô mấy năm, thật ra cô rất sợ giấc ngủ vào buổi

tối, cho dù rất buồn ngủ, nhưng khi chìm vào giấc ngủ, nằm mờ cũng chỉ có
khuôn mặt anh, tất cả đều là anh.

Ngày nhớ, đêm mơ, mà người cô nhung nhớ, khi đó với cô mà nói, chỉ

là mơ.

Giấc ngủ giao thừa này, hình như là một giấc mơ cực kỳ đẹp, lúc cô tỉnh

lại, chỉ cảm thấy cả người có chút nóng, trên người lại hơi nặng.

Khẽ mở mắt, cảm thấy ánh sáng ngoài cửa sổ, hơn nữa có một luồng hô

hấp nóng rực phủ lên cổ và xương quai xanh của cô.

“Tỉnh rồi hả?” Giọng nói của Tư Không Cảnh trầm thấp, lại mang theo

một chút lười biếng, tiếp tục hôn lên người cô vài lần.

Cô hơi ngẩn ra, tiếp theo lại lắp ba lắp bắp. “Đã… đã là buổi sáng hôm

sau rồi…?”

“Ừ.” Anh vốn ngủ ngoài chăn, ôm cô, chăn và quần áo mà ngủ, lúc nói

chuyện với cô, tay cũng lặng lẽ dò vào chăn.

“Tôi qua anh ngủ có lạnh không?” Cô nhìn ánh nắng sáng sớm hạ lên

khuôn mặt anh, không nhịn được lo lắng hỏi.

Cô vừa hỏi xong những lời này, cũng đã cảm thấy tay anh dò vào trong

áo ngủ tìm kiếm.

Vẻ mặt người nào đó lạnh lùng đưa tay nắm lấy phần tuyết trắng của cô,

nhẹ nhàng vuốt ve, chậm rãi trả lời. “Hiện tại không lạnh.”

Mặt cô lập tức đỏ lên, còn chưa kịp nói gì, đôi môi đã bị anh cắn nuốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.