ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP - Trang 761

“Rõ ràng em đã đồng ý với anh sẽ ở bên cạnh anh, lúc đó, trong lòng

anh thậm chí còn oán hận em rời đi anh.”

AN cười khổ dùng bàn tay nhuốm đầy máu chỉ lên mắt mình. “Anh còn

tưởng rằng em không chờ được, nhưng thật ra là do em đã chờ quá lâu rồi,
là do anh ích kỷ, là mắt anh mù.”

Là anh không thấy, em luôn ở bên cạnh anh, chờ bảy năm.

“Lần đó ở Mauritius, vào thời điểm nửa tỉnh nửa mê, anh có kêu một cái

tên.” Cô giơ tay lên lau nước mắt, nhẹ giọng nói.

Anh nhìn cô, giữa hai hàng lông mày đều là tự trách và khổ sở.

“Cái tên đó… thật ra là tên em.” Cô hít một hơi thật sâu. “Nhưng em lại

thấy rất sợ, anh biết loại cảm giác này không?”

“Biết rõ ràng chính em có thể ở trong lòng anh, nhưng lại muốn tránh đi,

vì em luôn cảm thấy, em chỉ là một bóng dáng, là bóng dáng của cô ấy, anh
chỉ đang dùng em để quên cô ấy thôi.” Cô lắc đầu. “Lâu Dịch, anh quay lại
mới nhìn thấy em đứng ở đó, không có một người phụ nữ nào, hi vọng
mình là một thế thân…”

Cô còn chưa nói xong, đột nhiên bị anh ôm chặt vào trong lòng.

“Người mù, thường có thính giác tốt hơn người thường một chút.” Hô

hấp anh rơi lên tai cô. “Nếu như ánh mắt anh không nhìn thấy em, anh có
thể nghe thấy giọng nói của em.”

Cho nên, em nhớ nhung, em khổ sở, em khóc thút thít… anh đều có thể

nghe được.

“Cúng xin em hãy nghe một ít âm thanh của anh, có được không?” Anh

im lặng một hồi, trịnh trọng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.