ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP - Trang 89

khác, hoặc . . . . . . Bởi vì nguyên nhân gì đó muốn rời khỏi em, anh đừng
lấy chiếc nhẫn lại, có được không?"

Nếu đã yêu sâu đậm như thế mà chúng ta vẫn phải chia xa, xin anh để lại

cho em kỉ vật cuối cùng này để nhớ về tình yêu của chúng ta

Trong thời khắc hạnh phúc này, cô vui sướng đến mức quên đi tất cả,

nhưng sâu thẳm trong con tim vẫn nói với anh như vậy

Sau khi nói xong, đôi mắt của cô đỏ lên, vội quay đầu đi chỗ khác dùng

sức đem nước mắt nhịn xuống

Anh nhìn cô một hồi, lúc lâu cũng không nói gì chỉ cầm thật chặt tay cô

kéo cô ôm vào lồng ngực

------------------------

Ăn một bữa tối đơn giản ở chân núi, hai người lại ngồi xe trở về

Florence.

Lúc trên đường trở về, khi cô đang dựa vào trên người anh nhắm mắt

nghỉ ngơi, thì Lâu Dịch gọi điện thoại tới.

"Đừng quên mang một ít thức ăn ngon về cho thiếu gia đây!" Lâu Dịch

ở bên kia vô cùng khó chịu, "Cậu đi ra ngoài sung sướng hưởng tuần trăng
mật, thiếu gia mình đây thì phải giúp cậu xử lý đám ký giả, thật bất công
mà!"

"Được, được" Phong Hạ chịu thua nói, "Chỉ biết có ăn thôi. . . . . ."

Cô vừa mới nói xong câu này, điện thoại di động chợt bị Tư Không

Cảnh ngồi bên cạnh cầm lấy

"Biết người ta đi hưởng tuần trăng mật, cậu còn gọi điện thoại được."

Anh có chút uể oải nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.