ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 107

Thiên Hạ cười và rót đầy cốc Vodka cho anh ta.

Mùi hương này tất nhiên là khác với bình thường rồi, khi ngửi nhiều sẽ
khiến con người ta lâng lâng, mất đi lý trí, thần kinh vô cùng hưng phấn,
thậm chí còn có thể tạo ra ảo giác… Nếu không thế thì làm gì cô phải gài
bẫy anh ta?

Sau khi uống cạn hai chén Vodka, người đang say dở như Hằng Chi đã hoàn
toàn bị mùi thơm và rượu khiến cho ngây ngất, anh ôm chặt Thiên Hạ coi
cô như mấy cô gái phục vụ trong quán rượu, anh nói: “Đi cùng anh đi,
chúng ta đi chỗ khác”.

“Muốn tìm cũng không được” Thiên Hạ cười đầy ẩn ý.

Bất cứ con cáo nào dù có nham hiểm, gian xảo đến mấy thì một tay thợ săn
như cô cũng đủ tự tin để nắm được cái đuôi của nó.

Nhưng Ngôn Thiên Hạ không thể ngờ được rằng lái xe của Triệu Hằng Chi
lại đưa hai người đến khách sạn Quân Du. Ánh đèn sáng trên tầng thứ 20
chiếu rọi xuống những căn phòng lộng lẫy bên dưới.

Tuy đây là hệ thống khách sạn toàn cầu của nhà họ Châu, thế nhưng chắc
không trùng hợp đến nỗi gặp anh ấy ở đây – mong ông trời phù hộ.

Thiên Hạ và lái xe dìu Hằng Chi vào quầy lễ tân. Thiên Hạ làm thủ tục và
đưa chìa khóa phòng cho lái xe: “Anh dìu anh ấy lên lầu trước đi”. Nói
xong lái xe liền dìu Hằng Chi đến trước buồng thang máy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.