ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 109

Thiên Hạ kéo chặt chiếc áo khoác lửng lại, cô cảm thấy có luồng gió lạnh
đang thổi trong mạch máu. Cô rất hiếm khi thấy Châu Cẩn Du như thế này,
cho dù cái hôm cô nói chuyện hai người nên hủy hôn ước cô cũng chỉ nghe
thấy tiếng anh đập vỡ cái ly ở phòng bên mà thôi, ánh mắt Châu Cẩn Du
bây giờ như muốn xé tan cô ra vậy.

Anh buông tờ giấy xuống và đi về phía cô, Thiên Hạ chủ động lùi lại phía
sau cho đến khi lưng cô chạm vào tấm kính, không còn đường lùi nữa. Tay
phải anh đặt vào tường ngang mang tai cô, anh khẽ cúi người xuống và nhìn
chằm chằm vào cô, không cho phép ánh mắt cô tìm đường trốn chạy: “Nói,
cô đến đây với ai?”

Thiên Hạ thở chầm chậm, cho dù đối thủ là Châu Cẩn Du – một người bình
thường luôn cao quý, lịch sự, hôm nay lại vô cùng tức giận, cô nhất định
phải ép bản thân mình thật bình tĩnh. Cô cười trừ và nói: “Tôi vào đây với
ai có liên quan đến anh Châu sao?”

Anh nhìn cô thật lâu, mùi thơm của hai người như hòa quyện vào nhau
khiến không khí vô cùng kỳ lạ. Đột nhiên anh như sực nhớ ra điều gì và vội
hỏi: “Lẽ nào là Triệu Hằng Chi?” Thấy Thiên Hạ sững người, anh liền nắm
chặt nắm đấm bên tai cô và gằn giọng: “Cô quả nhiên ở bên anh ta sao?”

“Tôi nhắc lại một lần nữa, tôi và anh đã hủy hôn, chúng ta đều đã là người
trưởng thành, tôi có quyền đi với ai mà tôi muốn, anh không có quyền can
thiệp”. Thiên Hạ cao giọng nói, cô cố gắng đẩy Châu Cẩn Du ra, cố gắng
thoát khỏi không gian chật hẹp này. Trong nháy mắt, ngoài cô lễ tân đang
cúi đầu không nói gì ra cả căn phòng lớn không một bóng người.

Tay cô có cảm giác đau rồi bất thình lình bị kéo mạnh về sau, cô bị đập
mạnh vào bức tường thủy tinh, Châu Cẩn Du cúi người ôm ghì lấy cô, mùi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.