ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 110

thơm mê hoặc ấy đã phá tan lớp băng giá ngụy trang của anh. Anh thì thầm
bên tai cô, giọng vô cùng ấm áp: “Anh ta cho em cái gì, Thiên Hạ? Anh ta
mang lại cho em cái gì, em nói đi. Anh có thể mang lại cho em gấp 10 lần,
100 lần, thậm chí là 100 “Đông Tường” , 100 “Cảnh Thụy”… Thiên Hạ,
anh yêu em”. Câu nói cuối cùng vang lên khiến hai đầu gối cô run run, đôi
guốc cao như muốn gẫy ra.

Anh ôm chặt lấy cô, cẩn thận nhẹ nhàng như đang ôm trong mình một viên
đá quý, rồi đột nhiên anh hôn nồng nhiệt lên đôi vai cô, để lại trên đó là
những vết ửng đỏ còn cô đã hiểu thế nào là đau.

Tim cô dường như muốn bay ra khỏi lồng ngực, trước mặt anh cô chưa bao
giờ trở nên hoảng loạn sợ hãi như thế.

Nhưng cô không yêu Châu Cẩn Du! Không yêu! Đây chẳng qua chỉ là sự
mê hoặc nhất thời của một cô gái trước một chàng trai quá hấp dẫn mà
thôi….

Đôi môi cô biến thành nụ cười tàn nhẫn, cô thì thầm vào tai Cẩn Du: “Châu
Cẩn Du, anh có biết vì sao đính hôn nửa năm mà tôi không muốn ngủ cùng
anh không?”

Anh ngừng nụ hôn lại.

Cô ngước mắt lên, học tập ánh mắt dịu dàng của Khưu Lạc rồi cười và nói:
“Bởi vì tôi sớm đã không còn trinh trắng nữa. Đêm đính hôn, khi anh cởi
chiếc khăn tắm trên người tôi ra, biết tại sao tôi đột nhiên ôm chặt lấy mình
rồi quỳ xuống đất không? Bởi vì tôi không muốn, không muốn anh để lại
dấu ấn trên người tôi. Cả đời này tôi chỉ yêu một người, anh ấy biến tôi từ
một cô gái thành một người phụ nữ, anh ấy cho tôi biết thế nào là rung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.