ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 117

đêm, “Nếu như ông ấy biết con rể tương lai của mình luôn qua đêm ở khách
sạn, lại còn dẫn cô gái nào đó từ Dream Pub đến khách sạn thuê phòng thì
sao nhỉ?” Nói xong như chợt nhớ ra điều gì cô lại nói: “A, đúng rồi, tôi
không phải là cô gái nào đó, cô gái đó không dám làm to chuyện đâu, nên
anh không phải lo. Nhưng mà tôi thì cứ thích làm to chuyện, làm to đến
mức khiến cho chuyện hôn nhân hai nhà phải chết yểu, làm to đến mức để
tập đoàn Dia và STK chia cổ phần, khiến cho Đông Tường tự động giải tán!
Tôi phải nhắc nhở anh rằng, khách sạn chắc có máy tự động ghi âm và quay
camera, mà người đặt căn phòng tổng thống này, là tôi, Ngôn Thiên Hạ, còn
anh, có trăm cái miệng cũng không rửa sạch được đâu. Ha ha…”.

Xem ra cô ấy đã thực sự túm được đuôi của con cáo rồi, Triệu Hằng Chi
mặt mày xanh xao, không biết nên nói thế nào.

“Trong vòng hai ngày tới đưa viên Ánh Trăng đến nhà họ Ngôn. Hành động
càng nhanh, tâm trạng của tôi càng vui vẻ thì càng có khả năng hoàn trả đồ
cho anh sớm”. Nói xong cô bước xuống giường rồi thong thả đi đôi giày
cao gót vào và thoải mái bước ra khỏi Penthouse.

Vừa ra khỏi cửa, đúng cái khoảnh khắc cô mở nắm cửa ấy cô mới có thể thở
phào nhẹ nhõm. Chuyện này coi như đã giành phần thắng nhưng không ngờ
lại mệt mỏi đến thế. Cơ thể đã nghỉ ngơi dưỡng sức trong hai ngày nhưng
vẫn còn lỗ hổng, những cơn gió như luồn qua lỗ hổng ấy để ập vào lồng
ngực.

Cô phải nhanh chóng rời khỏi nơi đây, nếu không thì Châu Cẩn Du đuổi
theo… anh ấy sẽ làm thế nào?

Thiên Hạ đẩy cửa, rời khỏi căn phòng đầy áp lực này. Cô đi đến một hành
lang sáng sủa, đang định rảo bước tiến ngay về phía thang máy, thì cô thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.