ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 128

dưới ánh đèn mờ, Thiên Hạ ngồi ngắm cảnh đêm, một bóng dài bước đến
và ngồi vào chiếc ghế trước mặt cô.

“Anh đi theo em bao lâu rồi?” Cô cười nhạt.

“Không lâu, nửa tháng thôi. Đổi cốc nóng hơn nhé!” Châu Cẩn Du gọi phục
vụ đổi hai cốc cà phê nóng.

Thiên Hạ chầm chậm nhấm nhám nửa cốc cà phê nóng. Còn Châu Cẩn Du
ngồi lặng lẽ ngắm cảnh đêm, trong tay nắm chặt chiếc điện thoại nắp trượt,
hết cầm lên rồi đặt xuống, xem ra trong lòng anh ấy không bình tĩnh như
biểu hiện ra bên ngoài.

Câu chuyện của hai người đều không nói hết.

Châu Cẩn Du cuối cùng cũng đặt điện thoại xuống và nói một hơi: “Ngôn
Thiên Hạ, người em thích vẫn là anh ấy sao?”

Ngôn Thiên Hạ khẽ giật mình, lẽ nào anh ấy biết chuyện quá khứ giữa cô
và Khưu Lạc?

Cảm nhận được sự hoài nghi qua ánh mắt của Thiên Hạ, Châu Cẩn Du cười
nhạt: “Chẳng lẽ anh không biết ánh mắt của người con gái anh yêu đang
nhìn về ai sao?”

“Em tìm anh ta có việc”. Cô cũng chẳng biết mình đang giải thích và che
giấu điều gì.

“Chuyện gì? Đáng để cho em tìm hết các quán rượu hàng đầu nước Mỹ cho
đến từng con hẻm nhỏ nước Pháp sao? Anh thực sự không nhìn ra em là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.