ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 130

thành phố cổ trong những câu chuyện cổ tích.

Vùng ngoại ô, trên tầng hai của một quán cà phê đã được bao trọn. Khưu
Lạc ngồi lặng lẽ trên ghế sofa và từ từ thưởng thức ly cà phê không đường,
hương vị vô cùng thuần khiết. Anh đặt ly cà phê lên bàn, nhìn người đàn
ông ngồi đối diện mình chỉ gọi ly nước lọc, anh cười: “Hương vị cà phê ở
đây rất ngon, cha không muốn thử sao?”

“Không”, người đàn ông đó cười, tuổi thật đã qua 50 nhưng do chăm sóc tốt
cho nên nhìn thoáng qua cứ ngỡ là 40, gương mặt vô cùng tuấn tú, đôi mắt
màu xanh phỉ thúy, thêm mái tóc vàng, đúng là một người đàn ông đẹp trai
trong những người da trắng: “Người của giới thượng lưu không bao giờ
uống cà phê”.

“Ồ, hóa ra là như thế”. Khưu Lạc cười, trong mắt anh hiện rõ vẻ quyến rũ
nhưng lại chứa đầy sức hủy diệt.

“Ta không ngờ lại gặp được con… mấy năm nay con sống tốt không?”
Người đàn ông đó là Anders, là cha đẻ của Khưu Lạc, trong từng lời nói của
ông đều pha chút hối hận.

“Mẹ lấy chồng khác, cha dượng đối với con rất tốt. Chỉ là con luôn muốn
tìm cha đẻ của mình”. Khưu Lạc dùng ánh mắt đầy tủi thân và vẻ ngoài
hiếu thuận nhìn ông khiến ông càng cảm thấy mình tội lỗi bội phần.

“Xin lỗi, cha không hề biết gì về sự tồn tại của con, khi mẹ con đi không hề
nói gì cho cha cả…”.

“Không sao, cha. Con không có ý định ngồi nói lại chuyện đã qua. Có thể
gặp được cha là con vui lắm rồi”. Anh cười vô cùng thoải mái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.