ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 129

một người con gái si tình đến thế?”

“Những lời anh nói thật ngốc nghếch”. Thiên Hạ lạnh lùng nhìn anh, một
người luôn nói nhiều như cô bây giờ lại không biết nên nói gì với Châu Cẩn
Du, giải thích hay là quanh co, nói chung bất cứ điều gì đó đều tốt hơn sự
im lặng lúc này.

Có thể trong tiềm thức cô vẫn đang trốn tránh để không làm tổn thương
anh.

Chiếc điện thoại lại bị trượt ra rồi lại đóng vào, âm thanh kêu lách tách.

Đột nhiên Châu Cẩn Du rời khỏi chỗ ngồi và bóng anh cứ xa dần. Thiên Hạ
cười, có lẽ cô khiến anh vô cùng tức giận mà bỏ đi, một người lòng đầy cao
ngạo và tự tôn như anh làm sao mà có thể chịu được người khác lạnh lùng
với mình được chứ?

Cách đó khoảng mười mét, anh đột nhiên dừng chân lại, vẫn quay lưng lại
phía cô, anh hét lớn: “Anh ấy ở Đan Mạch”.

Ánh trăng và ánh đèn đỏ như chiếu rọi vào cô.

Ngôn Thiên Hạ, mày đang làm cái gì thế? Tại sao mày lại làm tổn thương
người quan tâm mày? Tại sao lại để một người vô tình làm tổn thương
mình?

Đan Mạch, có thể nơi đó có chìa khóa giải đáp mọi ẩn số.

Thủ đô Đan Mạch – Copenhaghen, mùa xuân như chìm đắm trong hơi ẩm.
Phong cách kiến trúc Gothic cổ kính và hương hoa cỏ nồng nàn, giống như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.