ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 18

“Không đâu mẹ ạ! Cẩn Du luôn đối tốt với con”. Thiên Hạ vừa nói vừa bón
canh cho bà, cô kể lại một số chuyện cũ cho bà nghe.

“Ngày nào anh ấy cũng đến đưa đón con”. Cho dù sự thật là cô đã từ chối
anh, luôn tự mình ra khỏi nhà thật sớm.

“Cuối tuần còn đi phố với con, giúp con xách đồ nữa”. Cho dù sự thật là khi
anh không thấy cô ở nhà, vội vàng đi tìm và khó khăn lắm mới tìm được cô
tự mình ra ngoài mua đồ ăn.

“Con sợ sấm chớp nên anh ấy nói chuyện cả đêm với con”. Cho dù sự thật
là cô chưa bao giờ để anh bước vào phòng.

“Con sợ cô đơn nên anh ấy đã tặng con một con búp bê bằng nhung rất to”.
Cho dù sự thật là ngày thứ hai nó đã bị cô ném ra trước cửa phòng anh.

“Anh ấy là một người đàn ông tốt khó tìm”. Còn cô, cô là một người con
gái xấu xa hiếm có.

Bà Châu nghe xong vô cùng vui vẻ, bà hỏi tiếp: “Vậy hai đứa định bao giờ
kết hôn? Ta còn có thể thấy không?”

Thiên Hạ và Cẩn Du quay sang nhìn nhau, sau đó anh vòng tay qua vai ôm
cô vào lòng, má cô áp chặt vào lồng ngực anh: “Chúng con định mùa xuân
sang năm sẽ chính thức tổ chức ạ!”

“Thật vậy không, Thiên Hạ?” Bà Châu quá xúc động, bà vội cầm lấy tay
Thiên Hạ và hỏi dồn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.